Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà cô ấy không thể từ chối ông Ôn, ông Ôn rất coi trọng mặt mũi cho nên không thể để mẹ ruột của đứa trẻ Ôn Mạc Âu không danh không phận được.

Đây cũng là để hoàn thành tâm nguyện của Ôn Mạc Ngôn, được thành vợ thành chồng với cô ấy.

Thiện Ngôn không ép buộc cô ấy, anh ta biết những suy nghĩ trong lòng cô ấy cho nên đã cho cô ấy nhiều thời gian để suy nghĩ về điều đó.

Cô ấy không thể nghĩ ra cách tốt nhất để vẹn tròn cho cả hai bên vì vậy cô ấy đã đến gặp Hứa Minh Tâm.



Bây giờ đứa bé Ôn Mạc Âu cũng đã đổi tên, thằng bé này đúng là xinh đẹp vô cùng.

Cố Hy nhà cô Hứa Minh Tâm cũng được, cả người tròn trịa nhiều thịt.

“Vì vậy, cậu có phải muốn nhẫn tâm không kết hôn với Thiện Ngôn?”

“Ừ, đây thật không công bằng với anh ấy, nhưng mà tớ cũng không thể hoàn toàn buông bỏ được. Mặc dù là hai người giống như như đúc nhưng mà tớ cũng không có cách nào để thuyết phục bản thân làm đám cưới với Thiện Ngôn”

“Ừ, nhưng đây là cách duy nhất. Cậu cũng không thể nói với mọi người rằng Ôn Mạc Ngôn đã chết, bây giờ trong thân thể anh ấy là một nhân cách thứ hai? Cậu không phải luôn cảm thấy mình nợ Thiện Ni rất nhiều sao? Có lẽ là nên bù đắp cho anh ấy một cái đám cưới Cô biết Bạch Thư Hân đang bài xích điều gì. . Truyện Kiếm Hiệp

Đám cưới của các cô gái đều muốn gả cho người mình yêu nhất.

Đám cưới hoa lệ như vậy đều là để người ngoài nhìn.

Nhưng mà nhà họ Ôn đã yêu cầu cho nên cô ấy cũng không thể làm gì được, hôm nay chính Thiện Ngôn là người giúp cô ấy giải tỏa áp lực và để cho cô ấy suy nghĩ về điều đó.

“Một đám cưới có thể bù đắp cho những gì tớ mắc nợ không? Tớ mắc nợ anh ấy quá nhiều, không thể nào trả hết được” Cô ấy cười tự giễu.


“Có chút ít còn hơn không, chỉ có thể như vậy thôi. Cho dù Ôn Mạc Ngôn đã chết nhưng mà thân thể cũng thuộc về hai người bọn họ, linh hồn của anh ấy không có, nhưng mà… bản năng thân thể vẫn nên có.


Đôi mắt kia cũng là của Ôn Mạc Ngôn, Thiện Ngôn có thể nhìn thấy cậu mặc áo cưới thì Ôn Mạc Ngôn trên trời cũng có thể. Nếu không cậu gọi Ôn Mạc Ngôn trong ảo tưởng đi ra, tự mình hỏi?”


“Cậu biết… ảo tưởng của tớ là những suy tư trong lòng tớ mà, trong lòng tớ cự tuyệt thì Ôn Mạc Ngôn cũngsẽ không đồng ý”


“Ôn Mạc Ngôn yêu cậu sẽ đáp ứng. Lý do tại sao anh ấy có thể ra đi mà không lo lắng là vì anh ấy biết răng Thiện Ngôn sẽ yêu cậu và sẽ đối xử tốt với cậu như anh ấy đã làm, vì vậy anh ấy rất an tâm”


“Ôn Mạc Ngôn yêu cậu sẽ hy vọng cậu có danh có phận, hy vọng cậu trở thành vợ của anh ấy, và cũng hy vọng cậu trở thành một người mẹ danh chính Ngôn thuận của con cậu”


“Tình yêu đích thực không bao giờ là ích kỷ..” Hứa Minh Tâm nói từng chữ một.


Tình yêu không có ranh giới, làm sao có thể ích kỷ được?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK