Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Minh Tâm vẫn không ngẩng đầu lên, không thể nhìn thấy vệt u ám chợt lóe lên trong mắt anh.

Cô không nghe thấy anh trở lời, không nhịn được ngưoc mắt lên nhìn lại.

“Sao anh lại không nói chuyện?”

“Không nói em biết, lo làm bài đi.”

“Chậc, em đoán chắc chắn là có. Bốn năm trước anh vẫn có vẻ ngoài như thể này, chắc chắn mê hoặc không ít người! Thế anh có làm chuyện gì có lỗi với em không thể?”

“Làm sai rồi, có đáng đánh đòn không đây?”

Cố Gia Huy bất đắc dĩ gõ gõ vở của cô, anh trơ mắt nhìn Hứa Minh Tâm viết linh tinh.

“Á? Em bị mất tập trung!”

Hứa Minh Tâm vội vàng tính toán lại từ đầu, cũng đã quên béng mất ban nãy mình đã nói chuyện gi. Dung lượng não của cô thật sự hơi bị nhỏ một tí, vừa sơ ý một cái là sẽ làm sai chuyên. không thể làmhai chuyện cùng một lúc, chuyện no xo chuyện kia càng không được.

Có lẽ cô là sinh vật đơn bào.

Ngày hôm nay cô hoàn thành nhiệm vụ rất sớm, Cố Gia Huy kêu cô ngoan ngoãn ở nhà, anh muốn đến xem công ty một lát.

Ngôn Dương chủ động sang dây nói chuyện hợp tác, anh tất nhiên coi trọng.

Hứa Minh Tâm gật đầu như giã tỏi, ước gì anh nhanh chóng rời đi.

Ngày nào Cố Gia Huy cũng ở nhà, giống y chang như đang trông kẻ trộm, không cho cô bay nhảy bung xõa, không cho cô ăn đồ dấu mỡ hay đồ chua cay, cũng không cho cô đu phim.

Hiểm lắm anh mới ra khỏi nhà, đương nhiên phải bung xõa một phen.Cô chạy đến nhà bếp, chủ An cũng không có ở đó, đây là thời cơ thích hợp để làm chuyện xấu nhi!

“Di di… Có thể làm gì đó ngon ngon cho cháu ăn được không? Cháu đói quá à..”

“Ông chủ đã nói rồi, đồ ăn của cô phải làm theo bữa ăn dinh dưỡng, không thể ăn những món khác, không tốt cho sức khỏe của cô.””Cháu không muốn ăn thức ăn dinh dưỡng nữa, không ngon tí nào… Di thương cháu đi mà, làm món gì đó ngon ngon cho cháu ăn với. Con bảo đảm không ăn nhiều đâu, chi một miếng thôi, dù là ngửi mùi thơm thôi cũng được mà!”

Hứa Minh Tâm nói cực kỳ tội nghiệp, khoảng thời gian này cô gái xuống, trước đó đều coi như ăn phí rồi. Di không chịu được cô nhõng nhẽo xin xỏ, quyết định nấu cho cô canh nấm tuyết.

“Đây là món bồi bổ sức khỏe, nhìn cô thèm ăn như vậy, thôi ăn chút đi, ông chủ hẳn là sẽ không nói gì đâu.”

“Cảm ơn di, di lại trẻ ra thêm rồi.”

“Cô Minh Tâm, miệng cô cũng ngọt quá rồi.”

“Cháu nói thật lòng mà!”

Hứa Minh Tâm ăn uống no đủ, cũng vui về quay lại. Bài tập của cô làm gần xong rồi, thể là bèn đi dao khắp nơi trong phòng đọc sách.

Bên trong phòng đọc sách của Cố Gia Huy cũng không có gì cấm kỵ, có thể tùy ý đi đâu thi đi. Những tài liệu làm ăn để trên bàn kia cô cũng xem không hiểu.Cổ mở hộc tủ ra, bên trong có thứ gì đó.

Bên trong có một quyền Hồng Lâu Mộng. Sao lại không xếp lên kệ sách?

Hiếm lắm cô mới tìm được một quyển sách minh có thể đọc, không ngờ là sách tiếng Trung được dịch sang tiếng Anh.

Thế giới của ông trùm quà nhiên rất mạnh mẽ mà, đọc sách cũng không hề bình thường.

Cô đang buồn chán muốn bỏ vào lại, nhưng bất ngờ phát hiện ra bên trong có một đồ vật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK