Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Gọi cho chú ba và nói cậu ấy đến gặp bố!”

Ông ấy gấp gáp đến nhảy dựng lên.

Mà lúc này Cố Gia Huy đã kiểm †ra máy quay giám sát đường xá xung quanh bệnh viện nhưng lại không tìm thấy bóng dáng của Tạ Quế Anh.

Anh yêu cầu Khương Tuấn tiếp tục điều tra, còn anh thì tự mình trở lại bệnh viện.

Khuôn mặt anh vần luôn u ám khó coi, lông mày cau lại, không có một khắc nào là giãn ra.

Nhìn thấy Cố Gia Huy bước vào, Cố Gia Bảo lập tức nói: “Con đến vừa đúng lúc, bây giờ tạm gác lại mọi chuyện trong tay đi. Ưu tiên hàng đầu là đến nhà họ Quý và đưa Hứa Minh Tâm về đây cho bố. Bố sẽ đích thân xin lỗi, cho dù muốn bố quỳ xuống cũng được, thật sự là bố đã hiểu lầm đứa trẻ này rồi!”

“Không đi được.”

Cố Gia Huy nói một cách dứt khoát, giọng điệu không thể thay đổi được.

“Gái gì?”

Cố Gia Bảo kinh ngạc nhìn anh, nghỉ ngờ rằng chính ông đang bị ảo giác thính giác và trúng độc càng nghiêm trọng hơn.

“Con… con đã uống thuốc giải chưa? Con vần chưa nhìn rõ tình hình sao?”

“Con đã sớm uống thuốc giải độc rồi, từ đầu đến cuối con đều rất tỉnh táo và giữ được lý trí. Nhưng lần này Minh Tâm bỏ đi là đúng. Cô ấy đã chịu đựng quá nhiều chuyện tủi thân rồi, giờ con cũng nên gánh chịu hậu quả.”

“Là ly hôn đấy! Loại hậu quá này con có thể gánh chịu nổi sao?”

“Con muốn chính thức theo đuổi cô ấy một lần nữa ngay trước mặt nhà họ Quý. Mấy ngày nay mẹ đã cho cô ấy quá nhiều sự ủy khuất, và con cũng cần phải giải quyết xong chuyện này trước đã. Tất nhiên là việc này cũng cần sự hợp tác của mọi người.”

“Ừ, bố và Úy Như đã làm quá nhiều chuyện sai lâm.”

Cố Gia Bảo thở dài nói.

Nhớ đến vẻ mặt thất vọng của Hứa Minh Tâm khi rời đi lại khiến ngón tay ông ấy không khỏi run lên.

Ông ấy tự trách mình bốc đồng, bây giờ mà đẩy mọi lôi lầm cho chất gây ảo giác thì cũng không phải hoàn toàn đúng đắn.

“Là nhà họ Cố có lỗi…”

Cố Gia Bảo thở ra một hơi đục ngầu và khẽ nói: “Sai lâm của bố rất nghiêm trọng, gia đình các con vốn đang hạnh phúc như vậy mà lại bị bố phá hoại. Con nói đúng, hãy đường hoàng theo đuổi con bé một lần nữa trước mặt nhà họ Quý, còn bố cũng nên chân thành xin lỗi Minh Tâm.

“Chuyện này để ngày mai lại nói tiếp đi, bố hãy chăm sóc mẹ trước đã.”

Cố Gia Huy xoa xoa huyệt thái dương.

Dù anh đã hạ quyết tâm nhưng tất nhiên trong lòng vẫn rất nặng nề.

Lý do anh đồng ý ly hôn là vì tôn trọng cô.

Nếu đã làm tổn thương trái tim của một người thì chúng ta nên chấp nhận mọi hình phạt.

Dường như anh chưa từng chân chính theo đuổi cô, lúc đầu địa vị của hai người không bằng nhau nên cô vân luôn phải cẩn thận từng li từng tí.

Giờ đây họ đã có địa vị ngang băng, dù kể về thân thế hay là tinh thần thì cô đều không hề yếu hơn anh.

Tình yêu tương xứng, người yêu xứng đôi vừa lứa!

Khi Hứa Minh Tâm trở về nhà họ Quý, cả nhà họ Quý đều bị bao phủ trong một làn khói mù dày đặc, mọi người trong nhà ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.

Cô vào phòng ngủ cũng không có ai dám vào hỏi thăm.

Hứa Minh Tâm biết họ đang lo lắng điều gì, họ sợ rằng cô sẽ không thể vượt qua được vũng lầy này.

Tuy nhiên, cô lại bình tính hơn cô tưởng, bình tĩnh vượt quá sự mong đợi của cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK