Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Josh đứng dậy xin phép đi trước, cô nhìn theo chiếc xe dần dần đi xa.

Sau khi lên xe, sắc mặt thân thiện của Josh chậm rãi biến mất. “Hình như em rất không vui. “Anh hai, có phải em lại gây phiền phức cho anh rồi không?”

“Em biết là tốt rồi, đổ quan trọng như vậy mà em lại tùy tiên đưa cho người ngoài, em thật lớn mặt. Nếu không phải mẹ tìm anh thì anh cũng không biết em lại dám làm ra việc này. Huy hiệu đó là lá bùa kéo dài mạng sống của chúng ta, sau này chúng ta sẽ có một trận chiến với hai anh em bọn họ, ai sống ai chết còn chưa biết đâu.

“Nếu thật sự tới lúc đó, chúng ta không may thất bại thì cái này còn có thể giữ được mạng của chúng ta. Mấy người bạn anh đều cố gắng kéo dài mạng sống cho em, giấu kín thân phận của em nhưng em lại bảo đáp mọi người như vậy sao?”

Josh tức giận, giọng nói bực bội.

Đôi mắt sắc bén màu lam mang theo cơn sóng cuồn cuộn, sóng ngầm di chuyển.

Bầu không khí trong xe lập tức đông tụ thành băng, một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được, cực kỳ áp lực.

Diện túm chặt lấy chân, buồn bã cúi đầu xuống.

Josh thấy thế, khẽ thở dài một hơi, cuối cùng không tiếp tục nói nữa. “Tài xế, tới sân bay, đưa cô chủ về nước

Rất nhanh xe đã tới sân bay, máy bay tư nhân đã dừng ở chỗ đó. Josh nhìn theo cậu ấy lên máy bay.

Diên đột nhiên giờ tay lên, ra hiệu cho Strzyga dừng lại.

Một mình cậu ấy đẩy xe lần đi tới trước mặt Josh. “Em còn muốn làm gì?”

“Anh hai, sớm hay muộn gì em cũng sẽ giúp chúng ta khôi phục lại bình thường, đây là em nợ anh

Cậu gắn từng chữ một nói ra.

Trong lòng Josh khẽ run lên, ngay sau đó nhếch khỏe miệng lên cười lạnh: “Bản thân em còn khó bảo toàn, vẫn nên tự chăm sóc tốt cho mình đi. Anh không cần em quan tâm, nếu anh muốn thì tự anh có thể lấy được. Em đừng quá vô dụng mà liên lụy đến anh là được, không có em, anh sẽ sống rất nhẹ nhàng, rất dau don.”

“Josh, sớm hay muộn cũng sẽ có một ngày em không còn làm liên lụy tới anh nữa, em còn sẽ khiến anh cảm thấy vinh dự vì em!”

Diên trân trọng nói, giống như một lời thể. Sau đó, Strzyga tiến đến đầy cậu ấy lên máy bay.

Rất nhanh sau đó máy bay khởi động, dần dần bay di.

Diễn đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy anh ta lạnh nhạt xoay người, không tiếp tục nhìn nữa rồi nhanh chóng rời đi.

Ra khỏi sân bay chưa bao lâu, có người từ trong cho tôi đi theo phía sau anh ta. “Lại nghĩ một đẳng nói một nẻo áp “Cậu rất hiểu tôi, K vở chung với anh lâu dài, dần dần, tôi không phân biệt được rốt cuộc là cảm xúc của anh hay là cảm xúc của tôi, không phân biệt được tôi là ai, còn anh là ai. Có phải rất đáng sợ không?”

“K, nếu như cậu thật sự không phân biệt được, vậy thì cậu đừng nhớ kỹ chuyện cũ như vậy. Mọi người đều không thể sống thoải mái, cậu cũng không cần tự mình chuốc lấy cực khổ. Đi thăm người cậu muốn thăm, làm chuyện cậu muốn làm đi.”

“Ừm, khi nào trở về?”

“Ngày mai, tôi đã hẹn Hứa Minh Tâm rồi, cô ta còn giữ huy hiệu gia tộc. “Huy hiệu gia tộc thật sự quan trọng như vậy sao?” K nhưởng mày nói. “Không quan trọng với người khác nhưng cực kỳ quan trọng với em gái tôi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK