Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Minh Tâm nghe vậy thì trái tim bỗng run lên.

Cô đã gặp rất nhiều cô gái mạnh mẽ, nam tính giống như Bạch Thư Hân, là quân y giống như Cố Yên, hoặc là Thẩm Thanh.

Nhưng bây giờ cô mới phát hiện ra, người mạnh mẽ nhất lại là Ôn Thanh Vân, người đàn ông cô ấy yêu chết rồi, một mình sinh đứa bé ra, cẩn thận bảo vệ từng li từng tí một.

Bao năm tháng qua cô ấy phải chịu đựng vất vả, khó mà nói hết được.

Vậy mà cô ấy vẫn tiếp tục kiên trì.

Hứa Minh Tâm cứ tưởng là, thời gian là một liều thuốc tốt, có thể xoa dịu nỗi đau đớn trong lòng, nhưng bây giờ nhìn lại thì chưa chắc đã vạn năng như thế.

Nó không thể xóa nhòa được tình yêu của Ôn Thanh Vân với Cố Trường Quân, trái lại càng khiến cô ấy chìm đắm hơn.

Tình yêu của Ôn Thanh Vân tích lũy từng ngày, mãi mãi không khô cạn.

Không biết vì sao, Hứa Minh Tâm rất muốn chính miệng hỏi Ôn Thanh Vân một câu nếu lần sau họ gặp.

“Chị có hối hận không? Có đáng giá không?”

Yêu một người đã chết thì phải dũng cảm đến mức nào. Quên đi thì đau khổ, tiếp tục yêu lại càng khổ sở hơn.

“Đang nghĩ gì vậy?” Cố Gia Huy nhìn cô thất thần thì hỏi lại. “Không có gì, chẳng qua em cảm thấy chị ấy quá vất vả. Buổi tối chúng ta cùng nhau ăn cơm đi, em gọi cả Thư Hàn nữa nhé? Hôm nay Thư Hàn đã giúp đỡ rất nhiều, mình cũng nên cảm ơn cô ấy.

“Ừ, em cứ quyết định đi, em làm chủ nhà mình mà, không phải sao?” Cố Gia Huy khẽ cười đáp lại.

Hai giờ chiều, Ôn Ngụy Phong quay lại, tinh thần có vẻ không ổn lắm.

Cố Gia Huy nhìn dáng vẻ anh ta cũng đoán được tám phần là lại ngất xỉu do nhìn thấy máu.

“Còn chưa tỉnh lại à?”

“Vốn em đã tỉnh rồi, kết quả đưa cô Châu tới bệnh viện rồi lại… hôn mê tiếp.”

“Từ nhỏ em đã có cái tật này rồi, chị em nghĩ bao nhiêu cách mà đều vô ích cả. Em có biết mục đích của chuyến đi lần này không?”

“Em biết.” Ôn Ngụy Phong nghiêm túc đáp: “Chị muốn em tới đây học tập anh, học thì được… nhưng em không muốn kế thừa gia nghiệp…”

“Tại sao?”

Cố Gia Huy tò mò hỏi.

Đây là chuyện riêng của nhà họ Ôn, anh chỉ mới nghe Ôn Thanh Vân nói qua nhưng lại không biết nguyên nhân ở bên trong.

“Đây là thứ chị em nên có được, nếu em trở thành người thừa kế, vậy thì địa vị của chị em trong gia tộc sẽ bị giảm xuống. Chỉ có một số ít người biết đến sự tồn tại của Cố Cố, còn trong mắt người ngoài, chị em vẫn độc thân, rất nhiều người muốn cưới chị em lắm. Nếu như em tiếp quản nhà họ Ôn… nhất định bố sẽ sắp xếp cho chị lập gia đình.”

“Huống hồ chị ấy còn thích hợp hơn em mà. Trong mắt em nam nữ không khác biệt gì cả, chỉ cần có năng lực mà thôi.”

“Em thấy chị em giỏi giang hơn em sao?”

“Cũng không phải vậy, những năm qua em đều nhường cho chị ấy thôi, ai bảo chị ấy là chị của em chứ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK