Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nếu như Cố Gia Huy không quan tâm tôi, tôi cũng sẽ không ở đây cùng anh. Anh không phải là người thứ hai, anh rất ưu tú, chẳng qua là….. Tim của tôi không nằm tại chỗ của anh! Anh không cần so sánh với anh ấy, anh không có thua, anh ấy cũng không có thăng. Tại sao lại muốn dùng tình cảm của tôi để đi phân thắng thua! Cái này rõ ràng là chuyện của tôi, tại sao các người lại cạnh tranh với nhau? Đây là không công bằng với tôi!”

“Diên, tôi biết rõ anh yêu tôi, nhưng tôi không thể đáp lại được, cũng không dám nhận của anh bất cứ cái gì, nếu tôi lấy… Trong lòng sẽ cảm thấy rất xấu hổi”

“Vậy tôi, sẽ cố gắng làm cho em yêu tôi, như vậy em sẽ không cảm thấy áy náy mà là chuyện bình thường nhận được.”

“Diên, rốt cuộc anh muốn tôi nói bao nhiêu lần thì anh mới nghe lọt?”

“Em không cần nói nhiều, tôi tin những điều mình làm! Quà này đã tặng ra ngoài thì không có đạo lý trả về được. Hai ngày này em ở chỗ này mà nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai tôi sẽ trở lại thăm em” Cậu ta nói xong vội vàng quay người rời đi.

“Anh…..Anh muốn đi đâu? Tôi không muốn ở lại nơi này…”

“Chẳng lẽ em muốn tôi ở bên cạnh em? Tôi càng nguy hiểm hơml”

Diên đưa lưng về cô, nói ra từng chữ một về phía cô.

“lốP “Hứa Minh Tâm, cậu ta nặng nề thở ra một hơi, lớn tiếng nói: “tôi thật sự điên rồi, tôi rõ ràng có vô số cơ hội có thể có được em, nhưng tôi lại sợ làm em tổn thương. Tôi có thể bất chấp tất cả để có được em, nhưng lại từ từ lấy được trái tỉm em, thậm chí có thể giữ em ở bên cạnh tôi cả đời. Tôi có rất nhiều thời gian để có thể cảm hóa được em, thế nhưng chính là tôi không muốn làm em tổn thương.”

“Tôi đối với em là một lòng một dạ, vậy mà em đối với tôi…..Lại tàn nhân như vậy. Có phải em cảm thấy trái tim của tôi chính là làm bằng thép, sẽ không biết đau đớn sẽ không thể bị thương và cũng có thể không chết!”

Cuối cùng cậu ta cũng có thể đem những thứ chôn giấu sâu trong lòng mà nói ra ngoài.

Hứa Minh Tâm……

Có phải em cảm thấy trái tim của tôi sẽ không biết đau đớn, sẽ không bị tổn thương và cũng sẽ không chết!

“Tôi không có…”

“Lời của cô, một chữ tôi cũng không thích nghe! Hứa Minh Tâm, đợi đến lúc tôi chết tâm, không phải muốn buông tha cho cô sao, sao cô có thể phát rồ đến thế chứ?”

“Diên… tôi không có cách nào để trả lời cậu, để cậu ảo tưởng, thật sự tôi không làm được!”

“Không sao, chúng ra vẫn còn trẻ, đời vẫn còn dài, tôi sẽ từ từ khiến cô thích tôi! Không cần đi theo tôi, tôi không được lý trí, tôi sẽ bị thương cô.

Cô xem, cho dù tôi phát điên rồi, tôi cũng không muốn làm hại cô! Hứa Minh Tâm, hãy để tôi và cô bình tĩnh lại. Tình yêu của tôi, không hề thua kém gì Cố Gia Huy, anh ta có thể vứt bỏ cô, nhưng tôi mãi mãi sẽ không bao giờ.

Anh ta không thể nào cắt đứt hết tất cả, nhưng tôi lại có thể.”

“Cô muốn một cuộc sống như thế nào, tôi sẽ cho cô cuộc sống như thế đấy! Còn anh ta, không thể làm được.”

Nói xong, cậu cất bước rời đi, bóng lưng rất cô đơn.

Người vừa mới đi, cô đã lập tức mềm nhữn ra ngã xuống đất.

Dù cho tấm thảm dưới sàn có dày mềm thì cô vẫn cảm thấy rất đau, có chút chạnh lòng.

Cô mở to mắt nhìn lền trần nhà, ánh nắng xuyên qua tấm kính cửa sổ trên đỉnh chiếu thẳng xuống, hơi chói mắt.

Trời xanh mây trắng, nhưng lòng cô lại rất đau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK