Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà khi nhìn thấy cả hai liên tiếp xuất hiện cùng nhau thì họ lập tức hiểu ra mọi chuyện.

Hứa Minh Tâm cười cười nói nói, nhưng mà ánh mắt của Cố Gia Huy vẫn nhìn cô và không bao giờ đi chệch hướng.

Những gì cô nói thì anh sẽ ghi tạc trong lòng và trả lời một cách nghiêm túc.

Dường như trong mắt anh không có chỗ cho cái khác, chỉ có thể chứa được Hứa Minh Tâm mà thôi.

Mọi người đều biết, Cố Gia Huy luôn có hai mặt.

Đối mặt với vợ mình thì nhu tình như nước, còn khi một thân một mình thì lạnh như băng.

Hứa Minh Tâm đã xem xong một vài tập phim truyền hình trong giờ nghỉ trưa với mọi người, đồng thời vừa xem vừa ăn, vô cùng vui vẻ.



Lúc này thì Cố Gia Huy cũng đã hoàn thành công việc của mình và đi tìm cô.

“Xin chào tổng giám đốc CốI”

Tất cả mọi người đều đứng lên, không ai dám thở mạnh một cái, luôn luôn cung kính.

Cố Gia Huy khẽ gật đầu, không thèm nhìn một cái cứ như vậy đi về phía Hứa Minh Tâm.

Cô nghiêm túc nhìn chằm chăm màn hình máy tính, không ngẩng đầu lên: “Mọi người đều chào hỏi anh đó, sao anh không đáp lại?”

Cố Gia Huy nghe xong thì nói: “Anh gật đầu rồi”

“Không lễ phép gì cả! Gật đầu là được rồi sao? Họ sẽ chào anh rồi thì anh cũng phải chào họ chứ”

“Không được, không được, cô quá khách sáo rồi!” Mọi người sợ hãi nói.

Nhưng Cố Gia Huy mà đã gật đầu và nói với họ: “Xin chào mọi người.”



Mọi người kinh hãi: “Tổng… tổng giám đốc Cố, anh khách sáo quá”

“Nghe bọn họ nói các người vừa hoàn thành một dự án khai thác, tất cả mọi người đã tăng ca trong vài ngày rồi, tôi mời mọi người uống trà chiều nhé?” Ngay khi Hứa Minh Tâm nói điều này thì tất cả mọi người trở nên căng thẳng, mồm năm miệng mười giải thích cho cô.

“Tổng giám đốc Cố, chúng tôi không có phàn nàn gì với vợ của anh cả, chỉ là thuận miệng nhắc tới thôi”

“Tổng giám đốc Cố, chúng tôi không khổ cực chút nào, chúng tôi sẵn sàng làm thêm giờ, chúng tôi nguyện ý mài”

“Tổng giám đốc Cố, tôi sẵn sàng làm hết sức mình vì công ty…”

“Không sao, thực sự mọi người đã rất vất vả. Ai có thể làm việc chăm chỉ hơn sẽ trả nhiều tiền thưởng hơn” Cố Gia Huy nhìn Hứa Minh Tâm: “Em nghĩ chúng ta cần phải chấn chỉnh chỗ nào?”

“Cố Gia Huy, em thấy rằng nhân viên của anh rất thích đồ ngọt.

Đồ ăn nhẹ trong căng tin luôn được bán hết, thích ăn đồ ngọt thể hiện răng họ đã chịu rất nhiều áp lực. Có phải là anh đang bóc lột sức lao động của họ không?”

“Lần này mọi người cùng chạy dự án, nhiều bộ phận đúng là đã không ăn không ngủ, hơn nữa còn làm việc ngoài giờ trong một thời gian dài. An sẽ trả thêm tiền và sắp xếp các kỳ nghỉ để họ có thể ra ngoài và thư giãn”


“Vậy thì còn được, đúng rồi, đầu bếp ở đây nấu ăn cũng không tốt, các món ăn không ngon…


“Anh sẽ dặn dò mọi người mời một đầu bếp ba sao Michelin”


Hai vợ chồng họ cứ anh một câu, em một câu làm các nhân viên xung quanh đều choáng váng.


Phúc lợi của họ… vậy mà đến quá dễ dàng, đây có phải là chiếc bánh từ trên trời rơi xuống trong truyền thuyết không?


“Vợ, em còn có chỗ nào không hài lòng không?”


“Không còn, chờ đến khi em nghĩ ra được thì em sẽ nói cho anh biết, nếu anh không có việc gì đừng làm phiền em xem phim”


“Đã đến giờ làm việc rồi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK