Đồng dạng, mưa đạn tại kênh trực tiếp cũng liền biến mất, ngay cả ‘Hạ Kiếm thiếu gia’, người đang trò chuyện không ngừng, cũng lập tức yên lặng.
Hạ Bắc sững sờ! Mục đích của Triệu Sơn rõ ràng là muốn thông qua các đệ tử của Tinh Anh Quyền Quán để làm bẽ mặt Sở Trần.
Nhưng Sờ Trần đã đồng ý.
Sau sự im lặng chết chóc, có một
sự náo động lớn.
Sở Trần lại dám đồng ý! Hắn dựa vào cái gì?
Ngay cả những đệ tử của Tinh Anh Quyền Quán lúc này cũng không khỏi kinh ngạc.
Bọn họ … không thể đánh bại Triệu Sơn.
“Triệu Sơn này theo học cổ Võ, đệ tử của Tinh Anh Quyền Quán…”
Mai Lâm trưởng lão liếc nhẹ, chế nhạo, “Đây là Sở Trần, kẻ làm
cho các người sứt đầu mẻ trán sao?”
Tất cả người Hoàng Gia đều lộ ra vẻ nghi hoặc.
Không ai nghĩ rằng Sở Trần lại đồng ý lời thách đấu của Triệu Sơn một cách thoải mái như vậy.
Tôn Tiểu Nguyệt sững sờ, hai mắt chợt sáng lên, cô chợt nghĩ tới điều gì đó, vội vàng cầm lấy điện thoại di động trên tay tiểu sư đệ.
Hai tròng mắt nhìn chằm chằm, chết lặng.
“Gần 5000 người.”
Kênh phát sóng trực tiếp của Tôn Tiểu Nguyệt chưa từng có nhiều người xem như vậy.
Liếc nhìn về phía trung tâm quyền quán, trong lòng Tôn Tiểu Nguyệt cảm thấy có chút bất an.
Đang có rất nhiều người xem trên sóng trực tiếp, nếu Sở Trần bị người ta đánh vào mặt… mình không phải sẽ là đồng lõa sao?
Số lượng người xem vẫn không ngừng tăng lên.
Tôn Tiểu Nguyệt do dự một lúc, sau đó đưa điện thoại lại cho tiểu sư đệ, “Nếu bên phía Sở Trần sắp bị đánh bại, hãy tắt phát sóng trực tiếp ngay lập tức.”
Đây là cách duy nhất Tôn Tiểu Nguyệt có thể nghĩ ra.
“Đã tra ra được người phát sóng trực tiếp, chính là con gái gia chủ Tôn Gia, Tôn Siêu Lỗi.”
Tống Nhan đã nhận được tin tức rồi, sự việc đã thành thế này, đã quá muộn để ngăn cản cô ấy rồi, chỉ có thể cử người đến nhắc nhở Tôn Tiểu Nguyệt một cách bí
mật.
Tống Nhan ánh mắt rơi vào Tống Thu.
Cô biết rằng Sở Trần dám đồng ý lời khiêu chiến của Triệu Sơn là vì anh ta đặt tất cả hy vọng đánh bại Triệu Sơn lên người Tống Thu.
“Tỷ tỷ, em trai tỷ có thể đánh bại Triệu Sơn không?”
Tiểu Vô Ưu nhịn không được hỏi.
Tống Nhan cũng không biết.
“Ha ha ha!”
Tiếng cười sảng khoái của Triệu Sơn vang lên, đồng thời tiến lên vài bước, “Ta đang chờ được lĩnh giáo cao chiêu của các ngươi.”