Mục lục
Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc - Sở Trần (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không ít người trực tiếp thay đồi khuôn mặt.

Bể luyện hồn, tựa hồ so với trong tường tượng của bọn họ càng thêm đáng sợ.

Võ giả Chiến Long Đảo đi tới đại điện, bao gồm cả Trạm Đông Sơn, tổng cộng có nám người, nhưng trong mấy hơi thở ngắn ngủi này, đã cỏ ba người ngã ra khỏi bể luyện hồn.

Thống khố bế đầu, như vạn tiễn xuyên tâm đau đớn.

Vô cùng thảm thiết. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trường Phong Độ
2. Chú! Xin Ký Đơn!
3. Cô Dâu Bảy Tuổi: Làm Dâu Âm Phủ
4. [Ngôn Tình] Trêu Chọc
=====================================

“A!”

Lại là một tiếng kêu thảm thiết.

Một thân ảnh xác ướp toàn thân quấn bàng ngã váng ra ngoài, nằm trên mặt đất.

Rất nhiều người đều là lần đầu tiên nhìn thấy Giang Khúc Phong, theo bản náng ngây người.

Tiến vào bể luyện hồn một lần, lại còn bị thương thế đáng

sợ như vậy?

Điều này khiến linh hồn người run rẩy và đáng sợ.



Nhưng, đông đảo võ giả cũng chỉ là hơi chút kiêng kỵ sợ hãi một chút, cái này cũng không khó ngán trở quyết tâm tiến vào bể luyện hồn của bọn họ.

Huống chi, bọn họ rõ ràng nhìn thấy, võ giả đầu tiên thống khổ bị quang ra, đã dần dần bình tĩnh lại, hơn nữa khoanh chân mà ngồi.

Hiến nhiên, tác dụng của bế luyện hồn là rèn luyện linh hồn.

Mà phương thức rèn luyện linh hồn, chính là như vậy, lần lượt ném bọn họ ra ngoài, trùng kích linh hồn của bọn họ…

“Xông vào đi!”

“Thần biến cảnh, ta tới đây.”

“Người đệ nhất cảnh giới phản cổ, nhất định là ta.”

Đông đảo võ giả sải bước tiến vào bể luyện hồn.

Sở Trần cùng mấy vị sư phụ của anh cũng tiến vào bề luyện hồn.

Cảm giác lạnh như bàng rất nhanh lại bao trùm toàn thân, nhất là linh hồn, trong nháy mắt tiến vào bể luyện hồn, bị trùng kích mãnh liệt.

Bên trong bề luyện hồn không có nước, xung quanh trải rộng là khí thể màu tím mỏng manh, rực rỡ.

Càng đi vào bên trong, khí thể màu tím càng thêm nồng đậm.

Sở Trần cảm giác được, linh hồn của anh bị rèn luyện trùng kích, chính là những thứ này khí thề màu tím.

“cảm giác không tệ.” Sở Trần nhìn bên cạnh, mấy vị SƯ phụ cũng không có cùng anh mở mắt, mà là nhắm mắt, thậm chí trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, tiếp nhận khí thể màu tím rèn luyện linh hồn.

Khó trách các sư phụ sẽ nói, bề luyện hồn, đối với anh mà nói, là một cơ hội.

Nàm nám bùa Trấn Hòn trấn áp, linh hồn Sở Trần trưởng thành đến cảnh giói võ giả tầm thường đều không đạt được.

Àm ầm!

Đảo chủ Chiến Long đảo Trạm Đông Sơn cũng bị ném ra ngoài, thống khố ngã xuống đất một lát, Trạm Đông Sơn dần dần phục hồi tinh thần lại, khoanh chân ngồi trên mặt đất.



Nội tâm mừng thầm.

Một lần rèn luyện, hắn cảm giác linh hồn mình cường đại hơn rất nhiều.

Từ sau khi rình mò một vài tin tức thời đại võ giả cổ đại, Trạm Đông Sơn vẫn luôn cố ý rèn luyện tâm cảnh cùng linh hồn của mình, nhưng hắn cũng là ở một nám gần đây mới biết được những bí mật này, hơn nữa không có phương pháp rèn luyện linh hồn quá tốt, tiến bộ rất khó, nhưng hiện tại, Trạm Đông Sơn hoàn toàn cảm nhận được tuyệt diệu

cùa bể luyện hồn.

Trạm Đông So’n đứng lên, ngẩng đầu đảo qua bốn phía, hầu như tất cả võ giả đều bị bể luyện hồn ném ra một lần.

Bao gồm mấy người Cửu Huyền Môn.

Khóe miệng Trạm Đông Sơn khẽ nhếch lên: “Đều chỉ là linh hồn cấp bậc bình thường mà thôi.”

Trạm Đông Sơn biết một chút phân loại linh hồn…

Cấp độ bình thường, cấp bậc tinh anh, cấp bậc thần thồng, cấp bậc biến thái, cấp bậc yêu nghiệt, cấp bậc hoàn mỹ.

Hắn rất rõ, linh hồn của tất cả mọi người nơi bọn họ, đều chỉ là cấp bậc bình thường.

Dưới sự mài giũa của bề luyện hồn, linh hồn có xu hướng cường đại, sẽ đứng ở cấp bậc tinh anh.

Khi linh hồn đạt tới cấp bậc thần thông, liền có cơ hội đột phá đến cảnh giới thần biến.

Trạm Đông Sơn mơ hồ cảm giác, mình lại tiến vào bề luyện hồn ba hai lần, có thể bước vào cấp bậc tinh anh.

“Tiềm lực của Thiên Tiêu tôn giả thoạt nhìn cũng không tệ, nhungw, cũng chì là không tệ mà thôi.” Trạm Đông Sơn híp mắt.

Bỗng nhiên, nụ cười trên khuôn mặt Trạm Đông Sơn ngưng đọng lại.

Hắn nghĩ về một người.

Thiếu chủ Cửu Huyền, sỏ’ Trần.

“Sở Trần đâu?” Trạm Đông Sơn đôi mắt sắc bén, sau khi nhìn xung quanh, thần sắc toát ra kinh hãi.

Bên trong bể luyện hồn, bước chân của Sở Trần không ngờ từng bước từng bước đi về phía trung tâm bể luyện hồn.

Không thể nào!

Trạm Đông Sơn lập tức kinh hô thành tiếng.

Những người còn lại cũng đều nhìn thấy, ánh mắt hiện lên vẻ không thể tin.

Bọn họ đều tự mình tiến vào bề luyện hồn, biết sức mạnh trùng kích của bể luyện hồn đối với linh hồ.

Sở Trần lại có thể chịu đựng được, hơn nữa, đi vào chỗ sâu hơn…

“Cấp bậc tinh anh?” sắc mặt Trạm Đông Sơn tái nhợt vài phần, hắn không tin, giới võ giả hiện nay, lại có người có thể dưới tình huống chưa từng tiếp nhận bể luyện hồn tẩy lễ, tháng cấp linh hồn lên cấp bậc tinh anh.

Điều này không phải có nghĩa là …

“Không được, ta không được tụt lại phía sau hắn.” Trạm Đông Sơn không để ý linh hồn mình còn mơ hồ đau đớn, phấn đấu liều lĩnh, một đầu đụng vào bế luyện hồn.

Cũng không phải tất cả mọi người đều có thể thông qua cửa ải luyện tâm ảo cảnh kia.

Ví dụ như Mộ Dung Thần Hồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK