Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù sao cũng là bản thân Dương Thanh đồng ý.

Ngô Hùng Bá cũng biết rõ, không có cách nào thay đổi, vì thế nói với Dương Thanh: “Dương Thanh, cẩn thận!”

Dương Thanh gật đầu: “Ngô thành chủ yên tâm!”

Ngô Hùng Bá gật đầu, không nói gì thêm.

Võ Xương khẽ nhếch miệng, chỉ cần Dương Thanh đồng ý là được, Lê Nguyên Thanh mạnh thế nào, ông ta biết rất rõ, Dương Thanh chỉ dựa vào một linh khí, muốn giết Lê Nguyên Thanh, căn bản là chuyện không thể.

Thoáng chốc, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung nhìn Dương Thanh và Lê Nguyên Thanh.

Bên phe cánh Thiên Hải Tông, ánh mắt Tiêu Thanh Vân vô cùng nặng nề, không ai chú ý đến ánh mắt ông ta còn có chút lo lắng.

Dương Thanh lạnh lùng nhìn chằm chằm Lê Nguyên Thanh ở phía đối diện, lạnh giọng nói: “Tôi cũng muốn xem xem, sau khi mất đi linh khí, ông còn có thể dùng được mấy phần thực lực”.

Ánh mắt Lê Nguyên Thanh lạnh đến run người, vẻ mặt hung hăng nói: “Nhóc con, có phải cậu nghĩ làm gãy linh khí của tôi thì đã nắm chắc phần thắng rồi không?”

Ông ta vừa dứt lời, một luồng khí thế kinh khủng đã bùng nổ trong cơ thể ông ta.

Chỉ thấy trên cánh tay trái của ông ta có một luồng sát khí đáng sợ vây quanh.

Lúc này, Dương Thanh biến sắc, trong lòng như khẽ run.

Còn chưa giao đấu thì anh đã cảm nhận được sức mạnh không thể địch nổi trên cánh tay trái của Lê Nguyên Thanh rồi.

Ngô Hùng Bá cảm nhận được luồng khí thế hùng mạnh bỗng chốc tỏa ra trên cánh tay trái Lê Nguyên Thanh, vẻ mặt lập tức thay đổi.

Còn bên phe cánh Thiên Hải Tông, ngay cả Võ Xương cũng có chút kinh ngạc, rõ ràng, ngay cả tông chủ như ông ta cũng không ngờ được, Lê Nguyên Thanh lại che giấu bản lĩnh.

Chỉ dựa vào khí thể tỏa ra trên người Lê Nguyên Thanh thì đã đứng trên đỉnh cao Trung Giới giới Cổ Võ rồi.

Chỉ là, khác với cao thủ cấp bậc như Võ Xương và Ngô Hùng Bá, bọn họ thuộc về kiểu thực lực dựa vào chính bản thân thì Lê Nguyên Than lại dùng một loại bí thuật hùng mạnh nào đó.

Bí thuật càng mạnh thì tác dụng phụ sẽ càng lớn.

Lúc này, cánh tay trái của Lê Nguyên Thanh đã to hơn hẳn, trên tay đầy rẫy các đường vân.

Vẻ mặt ông ta vô cùng hung tợn nhìn Dương Thanh nói: “Nhóc con, tôi sẽ xé xác cậu thành từng mảnh!”

Dương Thanh bỗng cảm thấy có chút tuyệt vọng, cậu đã dùng hết sức chiến đấu mạnh nhất, nhưng giữa cậu và cao thủ đỉnh cao vẫn có khoảng cách không hề nhỏ.

Thực lực hiện tại của Lê Nguyên Thanh, không hề kém cao thủ đỉnh cao, thậm chí còn mạnh hơn.

Dương Thanh chỉ dựa vào thủ đoạn hiện tại thì căn bản không thể làm gì được Lê Nguyên Thanh.

“Lê Nguyên Thanh, nói thế nào thì ông cũng là trưởng lão của Thiên Hải Tông, giao phong với một tiểu bối, mà lại còn dùng bí thuật?”

Vẻ mặt Ngô Hùng Bá tức giận nhìn Lê Nguyên Thanh chằm chằm.

Lê Nguyên Thanh cười nhạo một tiếng, đôi mắt tàn nhẫn cay độc bỗng nhìn sang Ngô Hùng Bá, nghiến răng nói: “Ngô thành chủ, ông đã đồng ý để tôi và thằng nhóc này tử chiến một trận thì ông nên im miệng lại đi, nếu nhàn rỗi không có gì làm thì đi thách đấu với tông chủ chúng tôi đi.”

“Ông nói gì?”

Ngô Hùng Bá lập tức nổi giận, sát ý bùng nổ khắp người.

Võ Xương động chân, lập tức có một luồng khí thế bùng nổ, quát lớn: “Ngô Hùng Bá, ông vẫn còn muốn giao đấu với tôi sao?”

Ngô Hùng Bá tức đến run người, Lê Nguyên Thanh lại dám nói với ông ta như vậy.

Ông ta không phải e sợ Võ Xương, mà nếu giao đấu với Võ Xương căn bản chẳng có ý nghĩa gì, ai cũng không làm được gì ai, trái lại bởi vì giao đấu với Võ Xương nên sẽ không thể bám sát được trận chiến của Dương Thanh và Võ Xương.

Lê Nguyên Thanh cười nhạo nhìn Ngô Hùng Bá, sau đó lại nhìn Dương Thanh, nheo mắt nói: “Nhóc con, nếu bây giờ cậu quỳ xuống dập đầu nhận thua với tôi, tôi sẽ tha cho cậu một mạng, thế nào?”

Ánh mắt Dương Thanh đầy sát ý, nhìn chằm chằm Lê Nguyên Thanh nói: “Ông là cái thá gì chứ? Mà dám nói lời như vậy?”

Ông vừa quát xong, luồng sức mạnh Hồng Hoang như đã ngủ say trong thân thể anh dần dần tuôn ra.

Hai mắt anh lập tức đỏ rực, vẻ mặt cũng dần trở nên hung hăng.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, khí thế trên người cậu đã tăng lên đến Thiên Cảnh đỉnh cao lục phẩm.

Ánh mắt Lê Nguyên Thanh đầy sát ý, một thiên kiêu võ đạo đáng sợ như vậy, nếu hôm nay không chết, tương lai chắc chắn sẽ trở thành kẻ tử địch lớn nhất.

“A!”

Dương Thanh bỗng ngửa mặt lên trời thét lớn, đôi mắt đỏ như máu bỗng chốc biến thành màu đỏ tươi, gương mặt cũng trở nên hung tợn.

“Vẫn chưa đủ!”

Dương Thanh nghiến chặt răng, anh tử tăng sức chiến đấu thêm một chút nữa, nhưng dùng hết sức lực, cũng không thể đạt đến cấp bậc như Lê Nguyên Thanh.

“Nếu ngay cả Lê Nguyên Thanh cũng không giết được, thì ngày mai đến Hợp Hoan Tông, sao có thể cứu được Tần Thanh Tâm và con gái đây?”

Vẻ mặt Dương Thanh không cam tâm, hai hàng lệ máu bỗng chảy xuống.

Tu vi võ đạo của anh đã đạt đến Kết Đan Kỳ, có thể sánh với cao thủ Thiên Cảnh ngũ phẩm và lục phẩm, chẳng lẽ, bản thân không thể đột phá đến Nguyên Anh Kỳ thì không thể có được thực lực của Thiên Cảnh thất phẩm sao?

Nhưng anh mới đột phá đến Kết Đan Kỳ chưa được bao lâu, sao có thể lập tức đột phá được đến Nguyên Anh Kỳ?

Nếu đã không có cách đạt đến Nguyên Anh Kỳ, vậy chỉ đành dùng đan dược bổ sung thôi.

Nghĩ đến đây, Dương Thanh không hề do dự, lập tức lấy một vốc Long Hổ Đan, liên tục nuốt xuống.

Cảnh tượng này, lập tức khiến mọi người ở đây sững sờ, Dương Thanh vậy mà lại dùng nhiều đan dược như vậy trong một lần.

Rốt cuộc anh là người gì vậy?

Tại sao có thể có được nhiều đan dược như vậy?

Ngay cả ở Trung Giới giới Cổ Võ cũng chẳng có bao nhiêu thầy luyện đan, đương nhiên đan dược cao cấp cũng không có nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK