Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Hoài Lam lập tức căng thẳng nói: “Anh Thanh, anh định làm gì?”  

 

Phùng Tiểu Uyển cũng lo lắng nhìn về phía Dương Thanh.  

 

Dương Thanh nhìn quanh Mục phủ, khắp nơi toàn là người bị thương. Anh lập tức nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển: “Em cứ yên tâm, anh sẽ không dễ dàng ra tay đâu, chẳng qua anh muốn có thêm dũng cảm để đàm phán với người ta”.  

 

“Bây giờ, Mục thành chủ mất tích, kiếm khách Ảnh Tử đang trên đường về Mục phủ, cũng hết sức nguy hiểm, nếu không có ai đứng ra lúc này, có lẽ những người núp trong bóng tối kia sẽ ra tay với Mục phủ ngay mất”.   

 

“Cho dù thế nào, nếu lần này không có Mục phủ, chúng ta đã chết lâu rồi, anh phải làm gì đó cho Mục phủ”.  

 

Phùng Tiểu Uyển và Hoài Lam lập tức im lặng, mắt hai cô gái đều đỏ hoe. Đương nhiên họ hiểu, một khi Dương Thanh khai chiến với những cao thủ đang núp trong bóng tối kia, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.  

 

Những cao thủ đó dám nhắm vào Mục phủ, sao có thể yếu chứ?  

 

Có lẽ những cao thủ núp quanh Mục phủ đều đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, còn Dương Thanh mới tới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong mà thôi.  

 

Dương Thanh nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển, nghiêm nghị nói: “Tiểu Uyển, bắt đầu đi!”  

 

Phùng Tiểu Uyển gật đầu, mắt đỏ hoe, không nói năng gì, lấy túi kim ra, lập tức cắm từng cây kim bạc vào các huyệt vị trên người Dương Thanh.  

 

Vào lúc cây kim cuối cùng đâm vào, Dương Thanh mở to mắt, cảm giác đau đớn mãnh liệt ập tới.  

 

Anh cảm thấy cơ thể mình như bị một sức mạnh khủng khiếp không ngừng xé rách.  

 

Phùng Tiểu Uyển nói với đôi mắt đỏ hoe: “Cố chịu năm phút là được ạ!”  

 

Dương Thanh gật đầu, cắn chặt răng.  

 

Phùng Tiểu Uyển đã châm cứu xong, anh chỉ cần chịu đựng năm phút là thực lực sẽ tăng một cảnh giới.  

 

Dương Thanh cảm nhận rõ, đan điền của anh như lớn hơn rất nhiều, khí thế của anh cũng không ngừng mạnh lên.  

 

Trong năm phút, khí thế của Dương Thanh cứ không ngừng mạnh lên.  

 

Ngay sau khi hết năm phút, khí thế của Dương Thanh cũng ngừng tăng lên.  

 

Cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong ban đầu của Dương Thanh cũng đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.  

 

Cơn đau mãnh liệt trước đó cũng dần biến mất.  

 

Dương Thanh chăm chú nhìn Hoài Lam và Phùng Tiểu Uyển, trầm giọng nói: “Hai người tiếp tục chữa trị cho những người bị thương của Mục phủ, tôi sẽ nghĩ cách ngăn cản đám người kia”.  

 

“Anh Thanh, cẩn thận!”  

 

Hai cô gái đều có vẻ lo lắng.  

 

Dương Thanh mỉm cười ôn hòa, gật nhẹ đầu rồi lập tức cất bước rời đi.  

 

Xung quanh Mục phủ có rất nhiều cao thủ đang ẩn núp, họ nắm rõ hành động của người ở Mục phủ.  

 

Khi phát hiện Dương Thanh một mình ra khỏi Mục phủ, họ đều chú ý đến Dương Thanh.  

 

Trong lúc họ đang Dương Thanh định làm gì, Dương Thanh bỗng ngừng bước, cao giọng nói: “Ra đây hết đi!”  

 

Nhưng không ai xuất hiện cả.  

 

Khí thế mạnh mẽ bỗng lan ra từ người Dương Thanh.  

 

Khí thế sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ bùng nổ từ người anh, bao trùm lấy những cao thủ đang núp xung quanh Mục phủ.  

 

Đám người đang định núp tiếp đều thi nhau biến sắc.  

 

“Chàng trai, cậu định ra tay với hơn ba mươi cao thủ Siêu Phàm Cảnh ở đây chỉ bằng sức của cậu à?”  



Rốt cuộc cũng có người xuất hiện, đó là một cao thủ trung niên Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK