Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức biến sắc, anh đứng phắt dậy, tức giận nói: “Sao không nói chuyện Thiên Lan mất liên lạc với tôi từ nãy?”
Anh thực sự rất tức giận, Mạnh Thiên Lan là chiến hữu vào sinh ra tử cùng anh, cũng là bạn rất thân thiết.
Mạnh Thiên Lan có thực lực ngang với Diệp Chiến Quốc, Diệp Chiến Quốc đã biết ông ta không thể đối phó nổi những cao thủ bí ẩn kia, chẳng phải Mạnh Thiên Lan cũng thế à?
Diệp Chiến Quốc vội nói: “Tứ trưởng lão bớt giận, tôi đã cử cao thủ hàng đầu của chiến vực đến gia tộc Bách Lý và nhà họ Tề. Nếu họ dám động đến Chiến Thần Mạnh, vũ khí nóng của chiến vực Trung Châu cũng sẽ không dễ dàng tha cho họ đâu”.
Vào lúc này, sát khí lan ra từ người Diệp Chiến Quốc.
Với tư cách là thống lĩnh của chiến vực Trung Châu, ông ta vẫn có tư cách nói câu này.
Lúc này Dương Thanh mới nén giận, nói: “Thống lĩnh Diệp, ông ở lại chiến vực, giờ sắp xếp người đưa tôi đến gia tộc Bách Lý ngay đi!”
“Vâng!”
Diệp Chiến Quốc vội đáp, lập tức bảo một cao thủ trung niên bên cạnh mình: “Phó thống lĩnh Trương, ông đưa tứ trưởng lão đến gia tộc Bách Lý nhé!”
“Vâng!”
Phó thống lĩnh Trương vội đáp.
Ông ta chính là Trương Kế - phó thống lĩnh đã đến khách sạn Trung Châu trước đó để xử lý thi thể của các cao thủ đến từ thế gia Cổ Võ trên tầng thượng.
Ở chiến vực Trung Châu, Trương Kế còn có biệt danh khác là Trương Điên.
Vì người này hết sức si mê võ thuật, tác phong cũng rất quyết liệt, ở Trung Châu, không có mấy ai dám trêu vào ông ta.
Vào lúc này, Trương Kế đang nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt kính nể.
Trước đó, khi nhìn thấy thi thể của cao thủ đến từ thế gia Cổ Võ trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu, Trương Kế đã hết sức khâm phục Dương Thanh rồi.
Nửa tiếng sau, Trương Kế lái xe đưa Dương Thanh đến một trang viên rộng lớn xa hoa.
Còn chưa tiến vào trang viên, Dương Thanh đã cảm nhận được linh khí nồng đậm trong đó.
Trương Kế nói: “Trang viên này vốn là của nhà họ Đồng - một trong bốn gia tộc hàng đầu ở Trung Châu, từ sau khi gia tộc Bách Lý tiến vào Trung Châu, dưới sự uy hiếp của gia tộc Bách Lý, nhà họ Đồng không thể không dâng trang viên này cho gia tộc Bách Lý”.
Dương Thanh nhíu mày, hỏi: “Trừ gia tộc Bách Lý, chắc mấy thế gia Cổ Võ khác cũng dùng vũ lực để thu được lợi ích ở Trung Châu đúng không?”
Trương Kế gật đầu: “Không riêng gì năm thế gia Cổ Võ, nếu coi trọng thứ gì đó, các thế lực Cổ Võ có địa vị thấp hơn năm thế gia Cổ Võ, thậm chí thấp hơn nhiều đều sẽ dùng vũ lực để cướp đoạt”.
“Các thế lực bản địa ở Trung Châu không có cao thủ Thiên Cảnh, đành phải đáp ứng các yêu cầu của thế lực Cổ Võ, thậm chí ngay cả các cô gái xinh đẹp trẻ tuổi trong thế lực bản địa Trung Châu cũng bị cao thủ Cổ Võ chiếm đoạt”.
Càng nói, cơn giận trên mặt Trương Kế càng rõ rệt, sau khi nói xong câu cuối, ông ta nghiến răng nghiến lợi: “Người của giới Cổ Võ sẽ phải trả giá đắt vì những lỗi lầm mà họ đã gây ra!”
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Ông yên tâm, những cao thủ Cổ Võ từng ức hiếp người thế tục đều sẽ phải trả giá đắt!”
Mắt Trương Kế lập tức sáng lên, ông ta kích động nói: “Có tứ trưởng lão ở đây, chắc chắn các cao thủ Cổ Võ kia sẽ phải hối hận vì những chuyện mà họ đã làm!”
Trong lúc họ nói chuyện, xe đã tiến vào trang viên.
Điều khiến Dương Thanh bất ngờ chính là không có ai canh giữ trang viên, xe của họ tiến vào trang viên một cách thuận lợi.