Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



 

Anh mỉm cười gật đầu, nói với Ngải Lâm: “Chị Lâm, lần này trách tôi, bế quan đột phá ở Võ Minh, quên cả thời gian nên liên lạc với mọi người muộn”.  

 

Ngải Lâm vội nói: “Dương Thanh, tôi không có ý trách cậu đâu”.  

 

Dương Thanh mỉm cười gật đầu.  

 

Trên đường về, Dương Thanh và đám người Mã Siêu đã bàn bạc xong, không nói chuyện vừa xảy ra cho đám người Ngải Lâm biết.  

 

Dương Thanh nhìn về phía Hoài Lam: “Người của ba thế gia võ thuật lớn đã rời Yến Đô chưa?”  

 

Hoài Lam mỉm cười gật đầu: “Họ đã rút lui hết rồi, sản nghiệp của họ ở Yến Đô cũng trở thành sản nghiệp của tập đoàn Nhạn Thanh. Anh Thanh, giám đốc Lạc Bân của anh đúng là rất ổn, lần này tôi chỉ nhắc mấy câu chứ hầu như không làm gì, Lạc Bân đã thu lại sản nghiệp của ba thế gia võ thuật nước Dương ở Yến Đô”.  

 

“Về trận chiến sống còn giữa anh và Kitano Takeshi ba ngày trước, tôi đã sắp xếp người tuyên truyền rồi, Trú Nhan Sương cũng nổi tiếng khắp thế giới nhờ lần tuyên truyền này, tôi tin không lâu nữa, tập đoàn Nhạn Thanh sẽ đứng trên đỉnh thế giới!”  

 

Nghe thấy Hoài Lam nói thế, Dương Thanh cũng hơi kích động, tập đoàn Nhạn Thanh là kỷ vật duy nhất mà mẹ anh để lại, cuối cùng anh cũng sắp đưa tập đoàn Nhạn Thanh lên đỉnh thế giới rồi ư?  

 

Sau khi nói thêm mấy chuyện khác, Dương Thanh trầm giọng nói: “Lát nữa, tôi và Mã Siêu sẽ rời khỏi Yến Đô, nên báo với mọi người một tiếng!”  

 

Nghe thấy thế, mọi người đều ngạc nhiên.  

 

Ngải Lâm bỗng hơi căng thẳng: “Dương Thanh, hai người đi đâu thế?”  

 

Dương Thanh nói, “Chúng tôi phải đi thực hiện một nhiệm vụ bí mật. Không tiện nói rõ nội dung nhiệm vụ!”  

 

Đây là lý do mà họ đã thảo luận trước khi về.  

 

Mã Siêu cũng vội nói: “Lâm à, em cứ yên tâm, có anh Thanh ở đây, anh không sao đâu, em và bé Tĩnh An ngoan ngoãn chờ anh ở nhà nhé”.

 

Mắt Ngải Lâm lập tức đỏ hoe, tuy cô ấy không biết Mã Siêu và Dương Thanh phải thực hiện nhiệm vụ gì, nhưng cũng biết chắc chắn nhiệm vụ có thể khiến Dương Thanh đích thân ra tay không hề đơn giản.  

 

Cô ấy nhìn Mã Siêu bằng đôi mắt đỏ hoe: “Anh đang bị thương, có thể chấp hành nhiệm vụ à?”  

 

Mã Siêu cười nói: “Em yên tâm, có anh Thanh ở đây, anh không sao đâu, hơn nữa vết thương này không là gì cả”.  

 

Anh ta nói rồi đón lấy con từ tay Ngải Lâm, mỉm cười hiền hòa, đùa bé Tĩnh An.  

 

Dương Thanh cảm thấy vô cùng nặng nề, anh đến Ma Sơn để cứu người, nhưng Mã Siêu lại tới Ma Sơn để rèn luyện.  

 

Có thể nói Ma Sơn là nơi nguy hiểm nhất thế tục, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng có vô số.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK