Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


             Nghe được những lời nói của Dương Thanh, nét mặt của Lý Trọng trở nên kích động. Nếu chỉ với một mình lão ta mà muốn giải quyết được người bảo vệ của Hoàng tộc chỉ sợ là rất khó.  

             Nghe đồn rằng người bảo vệ của bốn Hoàng tộc lớn đều là cao thủ có tu vi ít nhất là Siêu Phàm Ngũ Cảnh.  

             Mặc dù Lý Trọng có thể mượn sức mạnh của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh để nâng thực lực lên đến mức sát nút Siêu Phàm Ngũ Cảnh, nhưng nếu như so với Siêu Phàm Ngũ Cảnh chân chính thì vẫn có sự chênh lệch rất lớn.  

             Lại nói, trong những người bảo vệ của Hoàng tộc, thực lực thấp nhất là Siêu Phàm Ngũ Cảnh, thậm chí có người còn có thực lực Siêu Phàm Lục Cảnh, Thất Cảnh.  

             Nhưng nếu như có sự giúp đỡ của Dương Thanh thì phần thắng của lão ta sẽ lớn hơn.  

             Ngay sau đó, Lý Trọng rời khỏi dinh thự Vân Phong. Trong căn biệt thự chỉ còn lại Dương Thanh, Tiền Bưu và Satan.  

             "Cậu Thanh, cậu muốn Lý Trọng rời khỏi Yến Đô nhanh như vậy thật sao?"  

             Đột nhiên Tiền Bưu lên tiếng, sau đó gương mặt tỏ ra nghiêm trọng: "Ba ngày sau là đại thọ trăm tuổi của Diệp Lâm, dù sao đó mới là việc lớn, nếu Lý Trọng không có ở đây thì cậu sẽ phải chịu áp lực rất nặng nề".  

             Mặc dù Satan không nói gì nhưng trên gương mặt cũng tỏ ra khó hiểu.  

             Diệp Lâm có thể dùng một đòn đánh chết cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh là Hansen, có thể biết được lão ta rất mạnh, ít nhất là Siêu Phàm Tam Cảnh, thậm chí có khả năng là Tứ Cảnh, Ngũ Cảnh.  

             Đây là chỉ mới một mình Diệp Lâm, còn cuộc chiến tranh giành Đế Thôn sẽ liên lụy đến rất nhiều người, nói không chừng còn có thể thu hút người của Hoàng tộc cổ xưa thậm chí là gia tộc Cổ Võ đến.  

             Trong Hoàng tộc cổ xưa và gia tộc Cổ Võ có không ít cao thủ Siêu Phàm Cảnh, nếu hai thế lực này đều cử người đến thì đó sẽ là một nguy cơ to lớn đối với Dương Thanh.  

             Nhưng Dương Thanh lại thản nhiên mà nói: "Nếu như Hoàng tộc họ Diệp muốn có được Đế Thôn thì sẽ không mời Hoàng tộc cổ xưa và gia tộc Cổ Võ. Hơn nữa, mặc dù rất nhiều thế lực quan tâm đến Đế Thôn nhưng một số lại không can thiệp vào cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô".  

             "Mặc dù tôi không rõ nguyên nhân vì sao, nhưng có thể xác định được Đế Thôn là một tồn tại đặc thù, gia tộc Cổ Võ và Hoàng tộc cổ xưa có muốn can thiệp vào cũng không dám. Hoặc là bọn họ biết rằng nếu làm vậy thì Đế Thôn và mình cũng không có bất cứ quan hệ gì".  

             "Nói cách khác, nếu như vậy thì tỷ lệ xuất hiện của người thuộc Hoàng tộc cổ xưa và gia tộc Cổ Võ vào tiệc mừng thọ của Diệp Lâm ba ngày sau sẽ rất thấp".  

             "Chưa kể, nếu như cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Hoàng tộc cổ xưa và gia tộc Cổ Võ xuất hiện để tranh dành Đế Thôn thì người ra mặt sẽ là một nhân vật cực kỳ mạnh mẽ, có thể đó là Siêu Phàm Thất Cảnh, Bát Cảnh thậm chí là cả cao thủ Cửu Cảnh".  

             "Trong trường hợp này, cho dù Lý Trọng có ở lại Yến Đô cũng không giải quyết được vấn đề gì cả".  

             Nghe xong những lời giải thích của Dương Thanh, Tiền Bưu như hiểu ra, gật đầu nói: "Tôi hiểu rồi. Chỉ cần Hoàng tộc cổ xưa và gia tộc Cổ Võ không xuất hiện thì chỉ cần một mình cậu cũng có thể đánh được Diệp Lâm".  

             "Cho nên, cho dù Lý Trọng có ở đây hay không thì cũng không có mấy tác dụng, không bằng để ông ta đến Hoàng Thành Diệp chuẩn bị, đợi việc ở Yến Đô kết thúc rồi bắt đầu hành động".  

             "Khi cậu đến Hoàng Thành Diệp thì nhà họ Lý đã dùng sức mạnh của mình dọn dẹp xong mọi chuyện, đến lúc đó chỉ cần vào Hoàng phủ, giải quyết người bảo vệ của Hoàng tộc họ Diệp thì nhà họ Lý có thể lên ngôi".  

             Dương Thanh cũng gật đầu, nói tiếp: "Lúc trước Hoàng tộc họ Diệp xảy ra chuyện, Diệp Hoàng đột phá Siêu Phàm Cảnh, sau đó thu nạp tất cả cao thủ Thần Cảnh của các thế lực đứng đầu Hoàng thành Diệp về chịu sự chi phối của Hoàng tộc, ngược lại đây lại là việc giúp nhà họ Lý dễ dàng làm việc hơn".  

             "Nếu không, cho dù nhà họ Lý có thay thế được Hoàng tộc họ Diệp thì các thế lực hàng đầu ở Hoàng Thành Diệp cũng sẽ khiến cho nhà họ Lý phải tổn thất thê thảm".  

             Nói xong, anh lại quay về phía Satan: "Bây giờ điện Hắc Long đã bị tổn thất rất lớn, có lẽ chỉ còn lại một nửa thực lực, đợi xong mọi việc ở Yến Đô sẽ quay sang thu dọn điện Hắc Long".  

             Nghe vậy, Satan tức khắc vui vẻ. Lúc thủ lĩnh trước của Hồng Trần còn sống thì đã muốn thâu tóm điện Hắc Long, nhưng điện Hắc Long quá mạnh mẽ, thậm chí còn mạnh hơn một chút so với Hồng Trần.  

             Không ngờ bây giờ lại có cơ hội thâu tóm được điện Hắc Long.  

             "Vâng, cậu Thanh!", Satan vội vàng đáp lời.  

             Dương Thanh gật gật đầu, ánh mắt lại chuyển qua Tiền Bưu ở bên cạnh: "Đến lúc đó, Tiền Bưu dẫn theo cao thủ Ảnh Vệ đi đến chiến trường ngoài biên giới để giúp đỡ Hồng Trần chiếm đoạt điện Hắc Long, xem như rèn luyện. Khi đó tôi sẽ để cho Lý Trọng đến âm thầm theo dõi, dù thế nào thì người của chúng ta cũng cần phải rèn luyện nhưng không được mất đi mạng sống".  

             Sau khi nhận nhiệm vụ, Satan và Tiền Bưu đều rời đi, trong phòng chỉ còn một mình Dương Thanh.  

             Trong dinh thự Vân Phong rộng lớn không hề bật đèn, anh đứng ở sân thượng, chỉ có ánh trăng buông xuống mặt đất.  

             Trên khuôn mặt của Dương Thanh không còn vẻ bình thản như lúc ở cùng Tiền Bưu và Satan, ngược lại trên đó còn mang theo sự lo lắng và nghiêm trọng.  

             Anh gọi mấy người Lý Trọng đến và sắp xếp hết mọi việc sau này đều không phải là bỗng nhiên nổi hứng, mà là muốn cho bọn họ một chút tự tin trước sự kiện Diệp Lâm tổ chức tiệc mừng thọ một trăm tuổi, để họ chắc chắn rằng nhiệm vụ của ba ngày sau sẽ không thất bại.  

             Nhưng Dương Thanh biết rất rõ, tiệc mừng thọ ba ngày sau của Diệp Lâm sẽ gặp phải nguy hiểm và gian nan như thế nào.  

             Diệp Lâm là chủ gia tộc đời trước của Hoàng tộc họ Diệp, lại còn là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, đã gióng trống khua chiêng tổ chức tiệc mừng một trăm tuổi như thế thì sao lại không có sự chuẩn bị cơ chứ?  

             Sợ là lúc đó không chỉ có mỗi Hoàng tộc họ Diệp mà còn có một số thế lực hàng đầu, thậm chí là cao thủ cấp Siêu Phàm Cảnh xuất hiện.  

             "Bầu trời ở Yến Đô sắp thay đổi thật rồi!"  

             Dương Thanh ngước đầu lên, nhìn thấy đám mây lơ lửng xung quanh ánh trăng như khoác lên một tầng lụa trắng cho nó.  

             Sáng sớm hôm sau, Dương Thanh đến tập đoàn Nhạn Thanh.  

             Lạc Bân vừa nhìn thấy anh đã vui đến nỗi rơi nước mắt: "Chủ tịch à, rốt cuộc cậu cũng đã về, tôi còn tưởng rằng cậu đã xảy ra chuyện gì nữa".  

             Cùng với sự phát triển không ngừng lớn mạnh của tập đoàn, Lạc Bân cũng biết được nhiều chuyện hơn. Bây giờ lại có sự chèn ép của Hoàng tộc họ Diệp, ông ta biết rõ đối thủ của Dương Thanh mạnh mẽ như thế nào.  

             Nếu anh không gặp phiền toái lớn thì sao lại biến mất lâu đến như vậy?  

             Mặc dù hai người vẫn giữ liên lạc nhưng trong thời gian Dương Thanh không quay về Yến Đô, Lạc Bân vẫn cảm thấy làm cái gì cũng không tập trung được, lòng vẫn cảm thấy lo âu và sợ hãi.  

             Vẻ mặt của Dương Thanh khó hiểu nhìn Lạc Bân, trong lòng cảm thấy bùi ngùi: "Bây giờ tập đoàn Nhạn Thanh phát triển thế nào rồi?"  

             Lạc Bân vội vàng nghiêm mặt nói: "Dự án lớn nhất của tập đoàn Nhạn Thanh vẫn là Thành Cửu Châu, ngoại trừ Đông Châu bị Hoàng tộc họ Diệp ngăn cản, còn lại tám châu khác đều hoàn thành một cách thuận lợi. Tập đoàn còn có mối làm ăn khác là..."  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK