Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Nếu giờ ông đồng ý dẫn người rời khỏi đây, tôi có thể buông bỏ mối thù này, ân oán giữa hai chúng ta cũng có thể xóa bỏ".  

 

Ánh mắt thành chủ Hoài Thành lóe lên một ý niệm giết chóc mãnh liệt: "Mày muốn chết đúng không? Giờ mày còn chưa có tư cách ra điều kiện cho tao đâu".  

 

Dương Thanh biết, giờ có nói gì cũng vô dụng, thành chủ Hoài Thành kiên định muốn giết mình như vậy, sợ rằng lão ta đã nghĩ ra biện pháp đối phó với sư phụ Vô Danh, bằng không lão ta sẽ không bám riết đến thế.  

 

"Mục thành chủ, giờ tôi sẽ mang cậu ta đi, nếu không muốn chứng kiến cảnh Mục phủ bị thảm sát thì tốt nhất ông đừng có nhúng tay vào việc này".  

 

Thành chủ Hoài Thành bỗng quay sang cảnh cáo Mục thành chủ.  

 

Nói xong, lão ta vung tay lên, ra lệnh cho cấp dưới: "Mang Dương Thanh lại đây cho tôi!"  

 

"Vâng!"  

 

Một gã cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ bước ra, phóng vút về phía Dương Thanh.  

 

Lão Cửu lập tức chắn trước người Dương Thanh, mắt nhìn chằm chằm đối phương, nói với Dương Thanh sau lưng: "Tôi sẽ liều mạng cản bọn họ lại, cậu tìm cách rời khỏi nơi này đi".  

 

Dương Thanh cười khổ: "Ông Cửu, bao nhiêu cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh như thế, ông nghĩ tôi có thể chạy thoát được sao?"  

 

Lão Cửu tức thì trầm mặc, một luồng khí thế võ thuật cực kì cuồng bạo chợt bùng nổ từ trên người ông lão, ông lão nghiến răng nói: "Chỉ cần có một tia hi vọng cũng không được bỏ qua!"  

 

Dứt lời, chân ông lão liền di chuyển, giây lát đã lao về phía gã cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ kia.  

 

"Muốn chết à!"  

 

Cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ cười lạnh một tiếng: "Với thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong của ông mà dám ngáng đường Đông Phương Nguyên tôi đây?"  

 

Nói đến đó, khí thế võ thuật trên người Đông Phương Nguyên bỗng bùng phát, thân hình lóe lên, xông tới nghênh chiến.  

 

"Uỳnh!"  

 

Giây tiếp theo, một quyền của Đông Phương Nguyên đánh trúng ngực lão Cửu, mà đòn tấn công của lão Cửu còn chưa chạm tới người đối phương, thân thể loạng choạng lùi lại bảy, tám bước.  

 

Chỉ một chiêu đã phân rõ cao thấp!  

 

Sắc mặt Dương Thanh đã trở nên khó coi vô cùng, dẫu sao lão Cửu cũng chỉ mới tới cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, đấu với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ gần như không có bất kì hi vọng chiến thắng nào.  

 

Hơn nữa, dù lão Cửu có thể đánh bại cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ này thì cũng có được gì?  

 

Bên phía Hoài thành chủ còn rất nhiều cao thủ mạnh hơn, dù lão Cửu có thể đánh bại những cao thủ này thì vẫn còn một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong là thành chủ Hoài Thành.  

 

Ngay cả khi ở thời kì mạnh nhất, lão Cửu cũng không phải là đối thủ của thành chủ Hoài Thành.  

 

Lão Cửu liều mạng đánh trận này hoàn toàn chỉ vì muốn bảo vệ anh mà thôi.  

 

Giờ khắc này, đáy lòng Dương Thanh chợt bừng lên một ngọn lửa hừng hực.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK