Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Dương Thanh bỗng cảm thấy hoảng sợ, nếu hồi nãy Tống Nghị không đồng ý hợp tác, mà muốn ra tay với Mục phủ, với tình hình bây giờ của Mục phủ, họ không thể là đối thủ của hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thuộc Tống phủ kia.  

 

Cho dù kiếm khách Ảnh Tử quay về, chỉ mình ông ta vẫn không làm gì được đám người Tống Nghị.  

 

“Còn ai cũng muốn tranh giành với Tống phủ không?”  

 

Tống Nghị nhìn quanh, cười ha hả.  

 

Cao thủ của các thế lực khác còn không dám đối mặt với Tống Nghị, đều thi nhau lùi lại mấy bước, sợ Tống Nghị hiểu lầm.  

 

Tống Nghị nói: “Nếu không có ai, vậy cút đi!”  

 

Cao thủ của các thế lực nhìn nhau rồi quay người rút lui hết.  

 

Chỉ trong thoáng chốc, cao thủ núp quanh Mục phủ đã lui hết, chỉ còn cao thủ của Tống phủ.  

 

“Cảm ơn!”  

 

Dương Thanh chắp tay nói cảm ơn.  

 

Tống Nghị mỉm cười rồi nói: “Cậu đi trước đi, tôi đã đồng ý hợp tác với cậu, đương nhiên sẽ không nuốt lời, sau khi cậu sắp xếp chuyện ở Mục phủ xong, chúng ta sẽ tới Hoài Thành”.  

 

“Được!”  

 

Dương Thanh gật đầu, quay người trở lại Mục phủ.  

 

“Thiếu thành chủ, cậu định hợp tác với Mục phủ thật ư?”  

 

Sau khi Dương Thanh đi, một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong chợt hỏi.  

 

Tống Nghị gật đầu, híp mắt: “Một thanh niên chưa đầy ba mươi tuổi mà đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, thậm chí có thể giết cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, chắc chắn sẽ không đơn giản”.  

 

Cao thủ khác trầm giọng nói: “Thiên phú của cậu ta đúng là rất khủng khiếp, trước đó khi giết cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ kia, cậu ta đã dùng sức mạnh nguyên tố Thủy, lặng lẽ ngưng tụ hai mũi tên nước rồi bất ngờ chọc mù mắt đối phương”.  

 

“Sau đó cậu ta chớp cơ hội để dùng dao găm linh khí giết đối phương, ý thức chiến đấu rất mạnh”.  

 

Con ngươi của Tống Nghị hơi co lại, hắn nghiêm mặt nhìn cao thủ của Tống phủ: “Ông nói cậu ta đã tu luyện được sức mạnh nguyên tố Thủy khi mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong ư?”  

 

Cao thủ của Tống phủ gật đầu: “Không sai! Tuy hai mũi tên nước kia được che giấu rất kỹ, nhưng tôi đã nhìn thấy”.  

 

Cao thủ còn lại của Tống phủ cũng nói: “Tôi cũng thấy”.  

 

Tống Nghị hơi híp mắt: “Tu luyện được sức mạnh nguyên tố Thủy khi mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, đúng là đáng kinh ngạc!”  

 

Hắn nói rồi bỗng nghiêm mặt: “Điều tra cho tôi, tôi muốn biết mọi thông tin liên quan đến cậu ta!”  

 

“Vâng!”  

 

Cao thủ của Tống phủ vội đáp.  

 

Lúc này, Dương Thanh đã về tới Mục phủ.  

 

“Anh Thanh!”  

 

Thấy Dương Thanh về, Phùng Tiểu Uyển và Hoài Lam vội bước đến, hai cô gái đều có vẻ lo lắng.  

 

Dương Thanh khẽ lắc đầu, sắc mặt trắng bệch, cảm giác suy yếu mãnh liệt ập tới.  

 

Những biện pháp giúp người ta mạnh lên trong thời gian ngắn đều có tác dụng phụ.  

 

Phùng Tiểu Uyển đã tăng thực lực lên một cảnh giới cho Dương Thanh trong thời gian ngắn bằng châm cứu, bây giờ hiệu quả mạnh lên biến mất, anh sẽ phải chịu cơn suy yếu sau đó.  

 

Phùng Tiểu Uyển vội bước đến, lấy kim ra, cắm mấy chục kim vào các huyệt vị của Dương Thanh. Rốt cuộc Dương Thanh cũng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.  



Lúc này Dương Thanh mới thấy khá hơn một chút, anh thở dài: “Nói chung vẫn không phải thực lực của mình, bây giờ anh vẫn quá yếu”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK