Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở dĩ cuối cùng anh lựa chọn ở lại, còn có một mục đích, là muốn nhân cơ hội này, nói chuyện với Mạc Thanh Tu, tìm hiểu thêm tình hình Trung Giới giới Cổ Võ.

Đồng thời, tu luyện của anh đã gặp phải chướng ngại, lúc nãy giao đấu với Mạc Thanh Tu cũng lĩnh ngộ được, để xem có tìm được cơ duyên đột phá trên người Mạc Thanh Tu không.

Lưu Khánh lập tức vui mừng, vội nói: “Vậy thì tốt quá, nếu nửa ngày sau sư phụ vẫn chưa xuất hiện thì tôi đích thân đưa cậu Dương rời đi”.

Dương Thanh gật đầu, nhìn Mạc Thanh Tu nói: “Vậy làm phiền anh Mạc rồi!”

Mạc Thanh Tu thoải mái cười, nói: “Không làm phiền, có thể nói chuyện với thiên tài võ đạo như cậu là vinh hạnh của tôi! Đi thôi, chúng ta đi uống rượu!”

Mạc Thanh Tu là người thoải mái, có thể gặp được nhân tài trẻ tuổi như Dương Thanh, cũng rất kích động.

Mạc Thanh Trúc cũng đi theo hai người họ rời đi.

Nhìn theo bóng lưng ba người rời đi, Hà Đông Thành nắm chặt tay, ánh mắt không cam tâm.

Hắn ta không chấp nhận nổi, một võ giả đến từ giới thế tục mà lại dễ dàng đánh bại hắn ta như vậy.

Ngay lúc này, một luồng áp lực võ đạo đáng sợ bỗng giáng xuống, Dương Thanh vừa bước đi mấy bước đã cảm thấy khắp người nặng nề như bị núi đè vậy.

Đương nhiên Mạc Thanh Tu cũng cảm nhận được áp lực nặng nề này, vẻ mặt lập tức thay đổi.

Còn Hà Đông Thành sau khi cảm nhận được áp lực quen thuộc này thì lập tức vui mừng, kích động nói: “Tên kia, cậu chết chắc rồi!”

Lúc này, Dương Thanh cảm nhận được luồng hơi thở kinh khủng nhanh chóng lao về phía mình.

Vẻ mặt anh lập tức thay đổi, không kịp nghĩ nhiều, lập tức kích hoạt sức mạnh huyết mạch, Thiên Huyền Bí Thuật cũng lập tức sử dụng, kiếm Thiên Tử cũng bay ra khỏi vỏ.

Khí thế hùng mạnh bộc phát từ trên người anh.

Anh không chút do dự, nâng kiếm Thiên tử chém về phương hướng khí thế bùng nổ kia.

Chỉ là, anh vừa vung kiếm này thì một bóng trắng đã lao lên tựa như yêu ma, nhẹ nhàng tránh né kiếm Thiên Tử của nah, đánh mạnh một chưởng xuống.

“Rầm!”

Tiếng động vang dội, Dương Thanh chỉ cảm thấy ngũ tạng lục phủ mình như đảo lộn, ho ra máu, thân thể như con diều mất dây bay xa mười mấy mét, nặng nề rơi xuống đất.

“Cậu Dương!”

Mạc Thanh Tu sợ hãi, lao về phía Dương Thanh.

Lúc này, sắc mặt Dương Thanh tái nhợt, trước ngực cũng lõm xuống, khóe miệng còn chảy cả máu.

“Sư phụ, người đến rồi!”

Đám người Hà Đông Thành đều nhìn sang ông lão tóc trắng, vẻ mặt kích động nói.

Ông lão áo trắng không quan tâm đến đám người Hà Đông Thành, mà nhìn về phía Dương Thanh, thốt lên kinh ngạc, như thể không ngờ đến Dương Thanh vẫn chưa chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK