Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 
             Sau giây phút sững sờ ngắn ngủi, rốt cuộc Lý Giang Hùng cũng hoàn hồn, bỗng cảm thấy hơi chán nản.  

             Lão ta bỗng nhớ ra, năm mươi năm trước, sau khi Lý Trọng đột phá Siêu Phàm Cảnh rồi biến mất không lâu, tin dữ bỗng truyền đến, chín cao thủ rời đi với Lý Trọng đã chết một cách bất ngờ.  

             Khi ấy, chuyện này còn khiến cả Hoàng thành Thượng Quan rung chuyển, Lý Giang Hùng nhớ rất rõ, chín cao thủ đó đều đã chết, hay nói cách khác, chính lão ta đã chôn cất họ.  

             Nhưng bây giờ, người đã chết từ năm mươi năm trước lại xuất hiện, có thể tưởng tượng được sự khiếp sợ và mất mát của lão ta.  

             Có vẻ Lý Trọng đã nhận thấy tâm trạng của Lý Giang Hùng, bèn nói: “Dù sao nhà họ Lý cũng cần chủ nhân, thực tế chứng minh, con làm rất tốt”.  

             Lý Giang Hải cũng mỉm cười: “Hồi đó anh đã biết em có tài trí hơn người, thiên phú võ thuật cũng hết sức xuất chúng, nhà họ Lý được như bây giờ cũng nhờ công của em”.  

             Lý Giang Hùng nhanh chóng che giấu tâm trạng chán chường, nhìn về phía Lý Trọng: “Bố, ý bố là anh Lý Giang Hải sẽ đến Hoàng tộc để đòi người với con à?”  

             Lý Trọng gật đầu, híp mắt: “Xem ra, Thượng Quan Hoàng đã biết chuyện chín cao thủ mất tích với bố vào năm mươi năm trước vẫn còn sống, thế nên ông ta cử Thượng Quan Tử Chí tới tìm bố cũng vì muốn bố cử cao thủ Siêu Phàm Cảnh đến Hoàng tộc họ Thượng Quan, bởi nếu như thế thì cho dù Dương Thanh không mất võ công, Hoàng tộc họ Thượng Quan vẫn có thể nói rằng họ không ngăn cản được cao thủ Siêu Phàm Cảnh của nhà họ Lý”.  

             Lý Giang Hùng tức giận nói: “Đúng là con cáo già, ông ta nham hiểm thật!”  

             Lý Trọng híp mắt: “Không nên chần chừ nữa, bây giờ con dẫn Giang Hải đến Hoàng tộc họ Thượng Quan một chuyến đi, bố cũng muốn xem xem bây giờ Dương Thanh mạnh tới mức nào”.  

             “Vâng ạ!”  

             Lý Giang Hùng và Lý Giang Hải nhanh chóng rời khỏi nhà họ Lý, cũng không dẫn thêm ai khác theo.  

             Cho dù ở bất cứ nơi đâu, một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh và một cao thủ Siêu Phàm Cảnh cũng là đội hình hết sức mạnh mẽ.  

             Nửa tiếng sau, Lý Giang Hùng và Lý Giang Hải đã tới Hoàng tộc họ Thượng Quan.  

             “Sao hôm nay ông chủ Lý lại có thời gian tới đây thế?”  

             Thượng Quan Tử Chí đích thân tiếp đón, cười ha hả, như thể người vừa tới nhà họ Lý trước đó không phải ông ta.  

             Thượng Quan Tử Chí nói rồi nhìn thoáng qua Lý Giang Hải đang đứng sau lưng Lý Giang Hùng, thầm kinh ngạc, ông ta đã cảm nhận được khí thế rất đáng sợ từ Lý Giang Hải.  

             Lý Giang Hùng thản nhiên nói: “Dương Thanh sỉ nhục nhà họ Lý, bố tôi rất tức giận, cố tình cử tôi tới đây để đưa Dương Thanh về nhà họ Lý, Đại hoàng tử sẽ không ngăn cản chứ?”  

             Thượng Quan Tử Chí giả vờ kinh ngạc: “Sao cơ? Ông định dẫn cậu Thanh đi à? Không được! Cậu Thanh là khách quý của Hoàng tộc chúng tôi, sao chúng tôi có thể để ông đưa cậu ta đi được chứ?”  

             Lý Giang Hùng lạnh lùng nói: “Nếu hôm nay tôi cứ phải đưa cậu ta đi thì sao?”  

             Lão ta đã biết Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng muốn để lão ta thăm dò Dương Thanh, nên đương nhiên không cần lo Hoàng tộc sẽ truy cứu trách nhiệm của nhà họ Lý nữa. Việc cần làm bây giờ là diễn một vở kịch với Hoàng tộc họ Thượng Quan.  

             Để người khác biết, Hoàng tộc họ Thượng Quan không thể ngăn nổi Lý Giang Hùng nên Dương Thanh mới bị nhà họ Lý đưa đi.  

             “Để tôi xem ai dám!”  

             Thượng Quan Tử Chí bước lên một bước, lạnh lùng nói.  

             Ông ta vừa dứt lời, mấy cao thủ đỉnh cao của Hoàng tộc họ Thượng Quan đã bao vây Lý Giang Hùng và Lý Giang Hải.  

             “Các người định chắn đường chúng tôi thật à?”  

             Đúng lúc này, Lý Giang Hải chợt nói, khí thế đáng sợ cũng lan ra từ người lão ta.  

             Trong lúc nhất thời, cả Hoàng phủ họ Thượng Quan đều bị bao phủ bởi khí thế đáng sợ đó.  

             Trong số các cao thủ đang bao vây họ có cả bán bộ Siêu Phàm Cảnh, lúc này mọi người đều biến sắc, nhìn Lý Giang Hải với vẻ kiêng dè.  

             “Ông là… cao thủ Siêu Phàm Cảnh!”  

             Một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh nghiêm nghị nói.  

             Lý Giang Hải cười nhạt: “Nếu đã biết tôi là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, các người cũng nên hiểu rõ, chỉ với các người thì không phải đối thủ của tôi đâu, tôi cho các người cơ hội rời đi, bằng không, chết!”  

             Giọng điệu lão ta sặc mùi đe dọa.  

             Những cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng không biết rõ sự thật, lúc này không có ai lùi lại, trong mắt họ là vẻ nghiêm nghị chưa từng có.  

             Thượng Quan Tử Chí cũng nhìn Lý Giang Hùng với vẻ mặt khó coi: “Ông chủ Lý, ông làm thế này thì hơi quá đáng nhỉ? Dù sao đây cũng là Hoàng tộc họ Thượng Quan!”  

             Lý Giang Hùng lạnh lùng nói: “Chính vì đây là Hoàng tộc họ Thượng Quan nên chúng tôi vẫn chưa giết ai, thế đã là nể mặt Hoàng tộc lắm rồi, nếu Đại hoàng tử không muốn Hoàng tộc chịu tổn thất nặng nề thì nên dẫn người đi đi, chúng tôi chỉ cần Dương Thanh mà thôi”.  

             Đương nhiên Thượng Quan Tử Chí cũng hiểu Lý Giang Hùng đang diễn trò, ông ta giả vờ không cam lòng: “Các người sẽ phải trả giá đắt!”  

             Ông ta nói rồi khoát tay: “Tránh ra đi!”  

             Rõ ràng cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng không phải đối thủ của Lý Giang Hải, lúc này Thượng Quan Tử Chí đã bảo họ tránh ra, đương nhiên không có ai ngăn cản nữa.  

             Cùng lúc đó, ở chỗ Dương Thanh, anh đang tu luyện, vẫn chưa nhận ra nguy hiểm đã cận kề.  

             “Rầm!”  

             Cửa phòng bỗng bật ra, Thượng Quan Nhu hấp tấp chạy vào: “Không xong rồi, người nhà họ Lý tới, định đưa cậu về nhà họ Lý đấy”.  

             Dương Thanh chậm rãi mở mắt ra, trong mắt lóe lên sát khí dữ dội: “Người nhà họ Lý định đưa tôi về nhà họ Lý à?”  

             Thượng Quan Nhu sốt ruột nói: “Lý Giang Hùng dẫn một cao thủ Siêu Phàm Cảnh tới Hoàng tộc, bây giờ Đại hoàng tử đang dẫn các cao thủ của Hoàng tộc đi ngăn cản, nhưng chắc chắn sẽ không ngăn được, cậu mau đi đi”.  

             Dương Thanh cũng không bối rối, bởi anh đã lường trước ngày hôm nay từ lâu rồi, nhưng anh không ngờ người nhà họ Lý lại đến nhanh như thế.  

             Anh biết rõ cao thủ Siêu Phàm Cảnh mạnh đến mức nào, với tình trạng bây giờ, anh không thể rời đi, nếu ở lại đây, không chừng còn có thể ra tay bất ngờ, dốc toàn lực để khiến cao thủ nhà họ Lý lùi bước.  

             “Tôi không đi được đâu!”, Dương Thanh nói.  

             Thượng Quan Nhu cuống phát khóc: “Cho dù không đi được thì cũng phải đi, bằng không sẽ không còn hy vọng nữa”.  

             Cô ta biết rõ võ công của Dương Thanh vẫn chưa khôi phục, anh giết được cao thủ Thần Cảnh cũng nhờ thể xác của cao thủ Siêu Phàm Cảnh mà thôi.  

             Dương Thanh lắc đầu, chậm rãi đứng dậy, lúc này anh vô cùng bình tĩnh.  

             Anh biết rõ, sự bối rối sẽ gây ảnh hưởng tới mạch tư duy của anh, như thế còn nguy hiểm hơn, nếu không đi nổi thì cứ ở lại đây, để xem có cơ hội giết cao thủ Siêu Phàm Cảnh của nhà họ Lý chỉ trong một đòn hay không.  

             Chỉ cần anh giết được cao thủ Siêu Phàm Cảnh của nhà họ Lý, cả Hoàng tộc lẫn nhà họ Lý sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.  

             Nhưng với tình trạng bây giờ của anh, nếu muốn giết một cao thủ Siêu Phàm Cảnh, nói dễ hơn làm.  

             Đúng lúc này, giọng Lý Giang Hùng bỗng vang lên bên ngoài: “Dương Thanh, cậu đã sỉ nhục nhà họ Lý, khiến bố tôi rất tức giận, bây giờ cậu đi với chúng tôi một chuyến đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK