Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bầu không khí hơi ngột ngạt, Khương Cửu Hùng chỉ khinh thường liếc đám người Diệp Chiến Quốc rồi nhìn Dương Thanh, cười lạnh: “Địa vị của cậu trong lòng đám người này cao đấy nhỉ”.  

 

Lão ta nói rồi vung tay lên, chộp vào tay Dương Thanh.  

 

Dương Thanh biến sắc, hơi nhích chân, vội lùi lại.  

 

Nhưng suy cho cùng, sức chiến đấu của anh chỉ sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, anh không thể chống lại cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.  

 

Anh nhanh chóng lùi lại nhưng tốc độ của Khương Cửu Hùng còn nhanh hơn, chỉ trong chớp mắt đã đuổi kịp anh.  

 

Khương Cửu Hùng mỉm cười tàn nhẫn: “Ngoan ngoãn đi với tôi đến nhà họ Khương, bằng không, tôi sẽ giết cậu trước rồi giết sạch đám người này”.  

 

Dương Thanh đang định phản kháng bỗng cảm nhận được sát khí mãnh liệt, anh biết Khương Cửu Hùng không nói đùa, nếu anh không nghe theo, chẳng những anh bị đối phương giết mà còn liên lụy đến đám người Diệp Chiến Quốc.  

 

“Được, tôi đi với ông!”  

 

Dương Thanh cắn răng.  

 

Nghe thấy anh nói thế, đám người Diệp Chiến Quốc cuống lên.  

 

“Dương Thanh, cậu đừng đến nhà họ Khương với ông ta, nếu tới địa bàn của nhà họ Khương thật, cậu sẽ thành thịt cá trên thớt, sao có thể chống trả được?”  

 

Diệp Chiến Quốc sốt ruột nói rồi nhìn về phía Khương Cửu Hùng: “Chủ gia tộc họ Khương, dù gì ông cũng là người đứng đầu một thế gia Cổ Võ, không thể làm thế được chứ?”  

 

Mạnh Thiên Lan cũng nói: “Cho dù thế nào, Dương Thanh cũng là tứ trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu, giờ tiền bối đưa Dương Thanh đi, tiền bối không sợ thế lực phía sau hội trưởng lão à?”  

 

Giọng cô ta có ý uy hiếp rõ rệt.  

 

Khương Cửu Hùng hơi híp mắt, trong mắt lóe lên sát khí.  

 

Dương Thanh có thể cảm nhận rõ sát khí của đối phương, anh lập tức sốt ruột, vội nói với Diệp Chiến Quốc và Mạnh Thiên Lan: “Hai người cứ kệ tôi, giờ dẫn người đi ngay đi”.  

 

Diệp Chiến Quốc và Mạnh Thiên Lan chưa kịp nói gì, anh đã nhướng mày, lạnh lùng nói: “Đây là mệnh lệnh! Lập tức chấp hành!”  

 

Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Dương Thanh, Diệp Chiến Quốc và Mạnh Thiên Lan cắn răng, nhưng không thể không nghe lệnh anh.  

 

Dương Thanh là tứ trưởng lão Chiêu Châu, cả Diệp Chiến Quốc lẫn Mạnh Thiên Lan chỉ có thể làm theo mệnh lệnh của anh.  

 

Diệp Chiến Quốc nhìn đám đông, cao giọng nói: “Tất cả người của chiến vực Trung Châu, lập tức về doanh trại!”  

 

Mạnh Thiên Lan cũng quát: “Tất cả người của quân đoàn cao thủ, lập tức về quân đoàn!”  

 

Sau khi họ ra lệnh, người của chiến vực Trung Châu và quân đoàn cao thủ lập tức rời đi.  

 

Dương Thanh nhìn về phía Hạ Hà vẫn chưa đi, anh chưa nói gì, Hạ Hà đã nói với đôi mắt đỏ hoe: “Anh đừng ra lệnh cho tôi, tôi không phải người của chiến vực Trung Châu và quân đoàn cao thủ, không cần nghe lệnh anh”.  

 

“Hạ Hà, rời đi ngay, đây là mệnh lệnh chứ không phải thương lượng!”  

 

Dương Thanh nhíu mày, lạnh lùng nhìn vào Hạ Hà: “Nếu không, đừng trách tôi không khách sáo!”  

 

Mục tiêu của Khương Cửu Hùng là anh, những người khác ở lại cũng vô dụng, còn trở thành gánh nặng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK