Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Chuyện này khiến lão ta vô cùng uất ức.  

 

Gần như trong chớp mắt, Dương Thanh đã xuất hiện trước mặt Khương Bằng, anh giơ tay đánh mạnh về phía lão ta.  

 

Khương Bằng muốn né nhưng đã muộn, trong tình huống cấp bách, lão ta chỉ có thể phòng ngự.  

 

“Ầm!”  

 

Tiếng va chạm nặng nề vang lên, nắm đấm của Dương Thanh giáng mạnh xuống, đập vào đôi tay đang bắt chéo nhau của Khương Bằng.  

 

“Bịch bịch bịch!”  

 

Khương Bằng liên tục lùi bảy, tám bước rồi mới ngừng.  

 

Nhưng đòn tấn công của Dương Thanh lại ập đến.  

 

Khương Bằng bỗng giậm chân, lao vút ra sau.  

 

“Ầm!”  

 

Đúng lúc lão ta lùi ra sau, đòn tấn công của Dương Thanh cũng giáng xuống chỗ mà lão ta vừa đứng, tạo thành một cái hố.  

 

Bụi đất bay mù mịt.  

 

Trên dinh thự Vân Phong, mây đen dày đặc, vô số tia sét xẹt qua chân trời, như muốn phá hủy khu vực này.  

 

Khương Chiến và Bách Lý Diệp sợ đến mức run lẩy bẩy, không dám tham gia chiến đấu.  

 

Khương Bằng vừa lùi ra sau, Dương Thanh lại tấn công.  

 

“Ầm ầm ầm!”  

 

Khương Bằng không lùi được nữa, chỉ có thể đỡ đòn từ chính diện, hai người điên cuồng chiến đấu.  

 

Khương Chiến và Bách Lý Diệp vô cùng kinh hãi, ngay cả họ cũng đã không chứng kiến trận đấu giữa cao thủ thuộc cấp bậc này rất nhiều năm rồi, đúng là đã mắt.  

 

Khương Bằng là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ, còn Dương Thanh, tuy chưa bước vào Thiên Cảnh, nhưng sức chiến đấu của anh bây giờ không hề thua kém Khương Bằng đã đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ, thậm chí anh còn kìm hãm được thực lực của Khương Bằng bằng huyết mạch.  

 

Đây đúng là trận chiến nghiêng về một phía, sau mấy chục giây ngắn ngủi, Khương Bằng đã bị thương nặng, tuy Dương Thanh cũng bị thương nhưng vết thương lại không nghiêm trọng lắm.  

 

Sắc mặt Khương Bằng trắng bệch, lão ta biết nếu đánh tiếp, lão ta sẽ thua.  

 

“Dương Thanh, cậu đừng không biết điều, nhà họ Khương không chỉ có mình tôi đâu”.  

 

Khương Bằng giận dữ nói.  

 

Nhưng Dương Thanh như không nghe thấy, vẫn tiếp tục tấn công.  

 

“Không ngừng à?”  

 

Khương Bằng tức giận nói, lập tức quát lên với Khương Chiến: “Giúp tôi giết cậu ta!”  

 

Nhưng dưới sự áp đảo về huyết mạch, chân Khương Chiến vẫn đang run rẩy, lấy đâu ra can đảm đánh một trận chứ?  

 

“Ăn hại!”  

 

Thấy Khương Chiến không chiến đấu nổi, Khương Bằng tức giận quát.  

 

“Đoàng đoàng!”  

 

Đúng lúc này, một tia sét chói mắt giáng từ trên trời xuống.  

 

Cùng với lúc sấm sét giáng xuống, linh khí nồng đậm cũng tràn xuống từ trên trời.  



Khương Bằng lập tức biến sắc, ngẩng đầu nhìn về phía khe nứt khổng lồ trên bầu trời, sợ hãi nói: “Kết giới nứt rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK