Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Lúc này, người Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý đều há hốc mồm. Vừa nãy hai bên còn đánh nhau kịch liệt, chết không ít tinh nhuệ, nhưng bây giờ lại trở thành gia tộc anh em sống chết có nhau vì Dương Thanh.  

             Nếu chuyện ở đây truyền ra ngoài, sợ rằng sẽ gây chấn động cả Chiêu Châu mất.  

             Một phòng họp nhỏ được trang trí xa hoa trong Hoàng phủ Thượng Quan.  

             Ở đây chỉ có năm người là Thượng Quan Hoàng, Thượng Quan Nhu, Lý Trọng và Lý Giang Hùng, cuối cùng chính là Dương Thanh.  

             Thượng Quan Nhu tự mình bưng trà rót nước cho mấy người.  

             "Chuyện hôm nay chắc chắn sẽ truyền khắp Chiêu Châu, sợ rằng sẽ có vài gia tộc thế lực không nhịn được, muốn ra tay với Hoàng tộc Thượng Quan rồi nhỉ?"  

             Thượng Quan Hoàng chợt nói.  

             Lý Trọng và Lý Giang Hùng đều lúng túng. Trên thân hai người chằng chịt thương tích, đặc biệt là Lý Giang Hùng càng bị thương nặng hơn. Nếu không phải cơ thể ông ta đã được võ đạo tôi luyện, sợ là tình trạng vết thương sẽ càng nghiêm trọng hơn.  

             "Tất cả là tại chúng tôi không biết tự lượng sức mình, dám có ý đồ với Hoàng tộc mới tạo thành tình trạng như ngày hôm nay. Hoàng Chủ có gì căn dặn cứ nói, chúng tôi chắc chắn sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ Hoàng tộc”.  

             Lý Trọng vội vàng tỏ thái độ.  

             Lý Giang Hùng cũng nói: "Đúng vậy, bất kể là gia tộc nào, chỉ cần chúng dám có ý đồ với Hoàng tộc, nhà họ Lý sẽ là người đầu tiên không tha!"  

             Lúc này, Dương Thanh đang ngồi bên cạnh, bọn họ không dám không tỏ thái độ.  

             Dương Thanh bình thản bưng chén trà mới được Thượng Quan Nhu rót đầy lên, khẽ nhấp một hớp nhưng không nói gì, chờ hai gia tộc lớn bàn bạc.  

             Thượng Quan Hoàng trâm ngâm một lát, chợt nhìn về phía Thượng Quan Nhu hỏi: "Nhu Nhu, cháu thấy tiếp theo chúng ta nên làm gì mới thích hợp?"  

             Lý Trọng và Lý Giang Hùng đều kinh ngạc, dường như không ngờ Thượng Quan Hoàng sẽ hỏi ý kiến của Thượng Quan Nhu trong trường hợp này.  

             Ban đầu, bọn họ còn tưởng Thượng Quan Nhu được gọi tới tham dự cuộc họp nhỏ này chỉ để bưng trà rót nước. Bây giờ bọn họ mới ý thức được địa vị của cô ta trong lòng Thượng Quan Hoàng cực cao.  

             Thượng Quan Nhu mỉm cười rồi nói: "Cháu có một ý tưởng nhưng cần phối hợp với nhà họ Lý”.  

             "Cô Nhu yên tâm, chỉ cần nhà họ Lý chúng tôi có thể làm được, mong cứ việc nói. Cho dù bảo tôi tự mình đi trấn áp những gia tộc thế lực muốn ngóc đầu dậy kia, tôi cũng sẵn lòng”.  

             Lý Trọng vội nói.  

             "Tiền bối nói quá nghiêm trọng rồi!"  

             Thượng Quan Nhu mỉm cười lắc đầu, sau đó nghiêm giọng nói: "Chuyện hôm nay chưa chắc đã là chuyện xấu đối với Hoàng tộc chúng ta”.  

             "Bây giờ, rất nhiều gia tộc đều đang chú ý tới chúng ta, rất nhiều người hiểu rõ nhà họ Lý mạnh tới mức nào, sợ rằng rất nhiều gia tộc đều cho rằng nhà họ Lý không thể tiêu diệt Hoàng tộc nhưng vẫn có thể làm Hoàng tộc bị tổn thương nặng nề”.  

             "Nếu đã vậy, chúng ta cứ cho họ thấy điều họ muốn thấy”.  

             Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều giật mình, Thượng Quan Hoàng nói: "Ý của cháu là chúng ta thể hiện cho người ngoài thấy mình bị tổn thất nghiêm trọng, sau đó chờ những gia tộc thế lực có âm mưu gây rối với Hoàng tộc à?"  

             Thượng Quan Nhu gật đầu: "Thật ra mấy gia tộc hàng đầu trong Hoàng thành Thượng Quan đều nhòm ngó Hoàng tộc từ lâu, cho dù họ không bằng nhà họ Lý nhưng cũng sẽ chẳng kém hơn bao nhiêu”.  

             "Nếu để cho họ biết Hoàng tộc và nhà họ Lý đều thiệt hại, hai bên tổn thất rất nghiêm trọng, e rằng rất nhanh sẽ có người không nhịn được, muốn ra tay với Hoàng tộc”.  

             "Chỉ cần có một gia tộc dám ra tay với Hoàng tộc, những gia tộc khác chắc chắn sẽ dồn toàn lực ra tay với Hoàng tộc. Đến lúc đó, chúng ta có thể một lưới bắt hết bọn họ”.  

             "Sau này, Hoàng thành Thượng Quan sẽ thật sự trở thành một Hoàng Thành có Hoàng tộc thống lĩnh thực thụ”.  

             Lý Trọng và Lý Giang Hùng hoảng hốt nhìn về phía Thượng Quan Nhu, bọn họ không ngờ được cô ta có dã tâm như vậy.  

             Tuy nói bốn hoàng tộc lớn Chiêu Châu vô cùng phong quang, có vẻ như mỗi Hoàng tộc đều nắm giữ Hoàng Thành của mình trong tay, nhưng trên thực tế chỉ có người của Hoàng tộc mới biết thế lực trong bất kỳ một Hoàng thành nào đều không đơn giản như vẻ bề ngoài.  

             Chỉ cần là gia tộc thế lực có thể định cư trong Hoàng Thành đồng thời phát triển trở thành chư hầu một phương, làm sao có thể là gia tộc nhỏ được?  

             Có thể nói trong Hoàng Thành ngoài Hoàng tộc còn có rất nhiều gia tộc hàng đầu gần như có thể sánh ngang với bọn họ. Cho dù là Hoàng tộc cũng không dám tùy tiện ra tay với những gia tộc này.  

             Hoàng tộc được truyền thừa mấy trăm năm, các gia tộc kia không muốn chiếm lấy sao?  

             "Tốt!"  

             Thượng Quan Hoàng trầm ngâm suy nghĩ một lúc, hai mắt híp lại và nói với vẻ nghiêm giọng: "Cứ vậy đi, chúng ta sẽ mượn cơ hội lần này làm một đợt thanh tẩy lớn đối với Hoàng thành Thượng Quan!"  

             "Nhu Nhu, công việc cụ thể sẽ giao cho cháu chịu trách nhiệm!"  

             Thượng Quan Hoàng nói vậy làm Lý Trọng và Lý Giang Hùng càng chấn động hơn.  

             Với thế mạnh của Hoàng tộc, bây giờ lại thêm một nhà họ Lý, càng chưa nói tới phía sau bọn họ có một Dương Thanh trấn giữ.  

             Một khi những gia tộc thế lực khác dám có ý đồ với Hoàng tộc, tất nhiên sẽ bị Hoàng tộc liên thủ với nhà họ Lý tiêu diệt.  

             Không ngờ Thượng Quan Hoàng giao cho Thượng Quan Nhu chịu trách nhiệm về chuyện lớn như vậy, rõ ràng là tặng không công lớn cho cô ta.  

             Có thể tưởng tượng được sau khi Hoàng tộc trấn áp các gia tộc thế lực trong Hoàng Thành, Thượng Quan Nhu sẽ là công thần lớn nhất của cả Hoàng tộc. Đây là Thượng Quan Hoàng muốn chuẩn bị cho Thượng Quan Nhu tiếp nhận Hoàng vị.  

             "Vâng, ông nội!"  

             Thượng Quan Nhu nghiêm túc trả lời nhưng trong lòng vẫn hơi kích động.  

             Ban đầu, cô ta không có hứng thú gì với vị trí Hoàng Chủ. Nhưng sau khi cô ta biết tới sự mạnh mẽ của Dương Thanh mới ý thức được mình cần phải nâng cao thực lực và địa vị mới có thể tới gần anh.  

             Dương Thanh đã có thực lực đánh bại cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh. Với cảnh giới võ thuật Thần Cảnh trung kỳ của cô ta, sợ là không có hy vọng đuổi kịp anh trên phương diện võ thuật.  

             Nếu vậy, cô ta chỉ có thể cố gắng nâng cao địa vị của mình.  

             Lý Trọng xúc động, sau đó căn dặn Lý Giang Hùng: "Chuyện tiếp theo sẽ giao cho con. Con phải phối hợp tốt với cô Nhu, trợ giúp Hoàng tộc thống nhất Hoàng Thành!"  

             "Vâng thưa bố!" Lý Giang Hùng vội vàng đáp.  

             Chuyện tiếp theo sẽ do Thượng Quan Nhu và Lý Giang Hùng đi xử lý. Thượng Quan Hoàng dẫn Dương Thanh và Lý Trọng tới một gian phòng khách, tự mình đón tiếp hai người.  

             Chẳng bao lâu, từ trong Hoàng tộc họ Thượng Quan truyền ra một tin tức động trời.  

             "Nhà họ Lý dẫn đầu một đám cao thủ Thần Cảnh phát sinh xung đột với Hoàng tộc họ Thượng Quan, hai bên đã chết và bị thương rất nghiêm trọng. Thượng Quan Hoàng bị thương nặng chưa rõ tình hình. Bây giờ, Thượng Quan Nhu - cháu gái của Thượng Quan Hoàng tạm thời quản lý Hoàng tộc”.  

             "Lý Giang Hùng - ông chủ nhà họ Lý dẫn đầu một đám người bị thương trong gia tộc rời khỏi Hoàng tộc”.  

             "Lý Giang Hùng lên tiếng, sau này bọn họ và Hoàng tộc họ Thượng Quan không đội trời chung, đợi nhà họ Lý hồi phục tất nhiên sẽ bắt Hoàng tộc phải trả giá đắt!"  

             ...  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK