Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bịch!”, Đỗ Trọng bỗng quỳ xuống.  

 

Ông ta lấy một cây thương linh khí lấp lánh ánh bạc ra.  

 

“Phụt!”  

 

Ông ta bỗng cắn đầu lưỡi, phun một ngụm máu lên Võ Thần Thương.  

 

Ngay sau đó, Võ Thần Thương bỗng lao lên không trung như có sinh mạng.  

 

Ầm!  

 

Áp lực đáng sợ bỗng tràn ra từ Võ Thần Thương.  

 

Tất cả các cao thủ đều cảm nhận được áp lực khổng lồ này, họ khiếp sợ ngẩng mặt nhìn trời.  

 

Võ Thần Thương đang lơ lửng trên bầu trời Võ Tông, áp lực khủng khiếp lan ra từ nó.  

 

“Đây là gì?”  

 

Tề Anh Vệ rất kinh hãi, đó là sự sợ hãi đến từ sâu trong linh hồn.  

 

Liễu Như Yên cũng ngẩng đầu nhìn về phía Võ Thần Thương, cô ta bỗng nghĩ tới điều gì đó, lập tức giật mình: “Dấu ấn của thần ở Võ Tông!”  

 

Sau khi dứt lời, cô ta nhìn về phía Đỗ Trọng đang quỳ rạp ra đất, nét mặt vô cùng phức tạp.  

 

Cô ta biết Võ Tông chỉ có một dấu ấn của thần, Võ Tông có thể sừng sững ở Ma Sơn, trấn giữ Bắc Vực nhiều năm như thế cũng nhờ dấu ấn của thần.  

 

Bây giờ, Đỗ Trọng lại triệu hồi dấu ấn của thần duy nhất đó.  

 

Đỗ Trọng dập mạnh đầu xuống đất, hô lớn: “Tông chủ đời thứ mười chín của Võ Tông - Đỗ Trọng, cung kính mời Võ Thần giáng lâm!”  

 

“Đoàng đoàng!”  

 

Sau tiếng hô của ông ta, vô số sấm sét giáng từ trên trời xuống lên Võ Thần Thương.  

 

Ánh chớp lấp lóe quanh Võ Thần Thương, như thần khí xuất hiện.  

 

Khí thế mạnh mẽ bỗng bùng nổ từ Võ Thần Thương.  

 

Ngay sau đó, Võ Thần Thương hóa thành một bóng trắng mờ ảo.  

 

Bóng trắng đó đứng giữa trời, tựa như thiên thần đến từ chín tầng mây.

 

Cùng lúc đó, Dương Thanh đang đưa Mã Siêu tới Võ Tông, khi còn cách Võ Tông mấy nghìn mét, anh bỗng cảm nhận được khí thế đáng sợ.  

 

“Có chuyện gì thế này?”  

 

Dương Thanh kinh hãi, nhấn ga, dừng xe lại.  

 

Ngay sau đó, cảnh tượng khiến anh khiếp sợ đã xảy ra.  

 

Võ Thần Thương bay lên cao, lơ lửng trên vùng trời Võ Tông, sau thoáng chốc, Võ Thần Thương bỗng biến thành bóng một ông lão mặc áo trắng.  

 

Dương Thanh run bần bật, sắc mặt trắng bệch, cơn giận khủng khiếp lan ra từ người anh.  

 

“Dấu ấn của thần!”  

 

Dương Thanh gần như nghiến răng nghiến lợi khi nói câu này.  

 

Tuy anh không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng anh hiểu rõ, nếu Võ Tông không bị dồn vào đường cùng, Đỗ Trọng sẽ không bao giờ triệu hồi linh hồn Võ Thần trước khi anh tới.  



Rõ ràng, bóng trắng đang lơ lửng trên vùng trời Võ Tông cũng không phải ai khác, mà chính là người đã sáng lập Võ Tông trong truyền thuyết - Võ Thần! 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK