Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Anh không vội ra tay vì đang nghĩ thêm xem rốt cuộc có giết Đỗ Thất không.  

 

Nếu giết Đỗ Thất, có lẽ hy vọng bước vào từ đường Võ Tông sẽ tan biến.  

 

Đối với anh, có nhận được truyền thừa Võ Thần không cũng không quan trọng, nhưng Đỗ Trọng thì khác, Đỗ Trọng đã lớn tuổi mà vẫn chưa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh, tiến vào từ đường của Võ Tông là hy vọng duy nhất giúp ông ta mạnh lên.  

 

Nhưng nếu anh tha cho Đỗ Thất, Đỗ Thất sẽ từ bỏ việc báo thù à?  

 

Có lẽ không thể!  

 

Từng giây từng phút trôi đi, Dương Thanh mãi vẫn không ra tay.  

 

Bầu không khí vô cùng căng thẳng, Đỗ Bá cũng không thuyết phục Dương Thanh tha cho Đỗ Thất nữa, trên mặt lão ta tràn ngập vẻ đấu tranh.  

 

Dương Thanh chợt nói: “Đỗ Thất, dù sao ông cũng là cao thủ đã bước một bước vào Thiên Cảnh, ông tự ra tay kết liễu đi!”  

 

Anh đã quyết định xong, sẽ để Đỗ Thất tự sát.  

 

Xung quanh xôn xao cả lên, mọi người hết sức kinh ngạc.  

 

Nét mặt Đỗ Thất càng méo mó hơn, lão ta tức giận nghiến răng nghiến lợi: “Mày là cái thá gì mà bảo tao tự sát? Đồ nhãi ranh khinh người!”  

 

Đỗ Thất tức giận quát, bỗng xông tới chỗ Dương Thanh.  

 

Lời Dương Thanh nói đúng là sự sỉ nhục với lão ta.  

 

Tuy lão ta không nhìn thấy, nhưng vẫn có thể cảm nhận được vị trí của Dương Thanh, gần như trong chớp mắt, lão ta đã xông tới trước mặt Dương Thanh rồi tung chưởng.  

 

Ánh mắt Dương Thanh rất lạnh lẽo, trước một kẻ mù, anh có thể dễ dàng né tránh, nhưng anh cũng không chọn né tránh mà bước lên đỡ đòn, ý chí chiến đấu dâng trào.  

 

“Ầm!”  

 

Ngay sau đó, bàn tay hai người va vào nhau, tạo thành tiếng nổ vang trời, khí kình mạnh mẽ như sắp hủy diệt trời đất lan ra khắp xung quanh.  

 

Mặt đất dưới chân hai người nứt toác, bụi đất bay mù mịt.  

 

Mấy cao thủ hàng đầu của Võ Tông vội ra tay, trấn áp khí thế đang lan ra khắp bốn phương tám hướng.  

 

Ảnh hưởng còn lại từ khí thế khi hai người đối đầu với nhau vẫn khiến mấy cao thủ hàng đầu Võ Tông bị thương nặng, mấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đều hộc máu, bay ra xa.  

 

Có thể tưởng tượng được hai người đang giao chiến phải đỡ đòn tấn công mạnh đến mức nào.  

 

Hai người điên cuồng đối đầu với nhau, xung quanh hết sức bừa bộn, nếu cao thủ hàng đầu Võ Tông không ra tay trấn áp ảnh hưởng còn sót lại từ trận chiến, có lẽ cả Võ Tông đều sẽ bị khí thế khủng khiếp này hủy diệt.  

 

“Anh Thanh đã mạnh đến mức này rồi, anh ấy mới đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ thôi! Nếu anh ấy đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thì thực lực sẽ mạnh tới mức nào chứ?”  

 

Mã Siêu nói với vẻ cảm khái, thầm hướng tới.  

 

Dương Thanh càng mạnh, áp lực của anh ta càng lớn hơn.  

 

Anh ta liều mạng đuổi theo Dương Thanh, nhưng chênh lệch giữa hai người vẫn ngày càng lớn.  

 

Lệ Trần bên cạnh mỉm cười, nói: “Cứ yên tâm, bây giờ tốc độ tu luyện của con không chậm hơn cậu ấy đâu, không chừng còn nhanh hơn ấy”.  

 

Mã Siêu hiểu ý Lệ Trần, bây giờ anh ta đang tu luyện trong mật thất ngầm của Ma Tông, dưới mật thất chính là long mạch, linh khí vô cùng nồng đậm, khi tu luyện trong môi trường này, tốc độ tu luyện của Mã Siêu tăng cực nhanh.  

 

Mã Siêu lo lắng nói: “Anh Thanh không gặp nguy hiểm chứ ạ?”  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK