Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông ta hiểu rõ, Hà Hồng Viễn không bao giờ chọn ông ta làm người thừa kế, nếu lão ta muốn đưa ông ta lên làm người thừa kế thật thì đã không thiên vị Hà Chí ra mặt trong mấy năm gần đây.  

 

Giờ lão ta bỗng dưng tuyên bố chọn ông ta làm người thừa kế, chắc chắn còn nguyên nhân gì khác.  

 

Hơn nữa, hồi nãy Hà Hồng Viễn lại nghe lời Hạ Hà, tổ chức lễ thừa kế vào chín giờ sáng mai, chuyện này khiến người ta hơi kinh ngạc.  

 

Chẳng lẽ là vì Hạ Hà à?  

 

“Hà Chí, chúc mừng chúc mừng, sau này phải nhờ cậu giúp đỡ nhiều hơn!”  

 

“Chú hai, chúc mừng chú! Nếu sau này cần đến cháu thì chú cứ nói ạ!”  

 

“Ông Hà, chúc mừng!”  

 

...  

 

Trong lúc nhất thời, người nhà họ Hà thi nhau bước đến chúc, Hà Hùng cảm ơn từng người rồi rời khỏi phòng họp.  

 

Sau thoáng chốc, trong phòng họp chỉ còn đám người Hà Chí.  

 

“Rầm!”  

 

Hà Chí vỗ mạnh bàn họp, tức giận nói: “Tại sao? Tại sao chứ? Tôi mới là con trưởng nhà họ Hà, có tư cách trở thành người thừa kế nhất!”  

 

Những người đứng cạnh ông ta đều im thin thít, không dám nói năng gì.  

 

Ông ta bỗng nhớ ra điều gì đó, bèn nhìn về phía Tần Hoài bên cạnh, nghiến răng: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Hạ Hà vẫn chưa mất trí nhớ?”  

 

Tần Hoài nhíu mày, nói với vẻ khó hiểu: “Không nên như thế! Tôi đã tự tay đút viên Độc Đan có thể khiến người khác mất trí nhớ đó cho cô ta, với đặc tính của Độc Đan, Hạ Hà nên mất trí nhớ từ lâu rồi, nhưng trông cô ta không có vấn đề gì cả”.  

 

Ông ta nói rồi nhìn về phía Hà Chí: “Ông Hà, có khi nào viên Độc Đan đó là giả không?”  

 

“Không thể nào!”  

 

Hà Chí lập tức phủ nhận, lạnh lùng nói: “Tôi đã tốn rất nhiều công sức để lấy được viên Độc Đan đó, hơn nữa giá trị của Độc Đan ở Hạ Giới giới Cổ Võ cũng không cao, đối phương không nhất thiết phải lừa tôi bằng đan dược giả”.  

 

Tần Hoài phân tích: “Nếu thế thì phải có người âm thầm giúp Hạ Hà, có lẽ người này chính là Hà Hùng!”  

 

“Nếu vậy thì có thể hiểu được tại sao chủ gia tộc lại nói như hồi nãy”.  

 

Nghe thấy thế, Hà Chí nghiến răng nghiến lợi: “Thì ra là thế! Tôi đã nói tại sao bố lại nghe lời Hạ Hà, thì ra Hà Hùng có cách khiến Độc Đan trong người Hạ Hà mất tác dụng!”  

 

“Trước đó bố đã nói, ai có thể thuyết phục Hạ Hà đồng ý làm thiếp của Trần Dương thì sẽ trở thành người thừa kế nhà họ Hà, rõ ràng Hạ Hà đã đồng ý chuyện này vì Hà Hùng, thậm chí dùng việc từ chối làm thiếp của cậu chủ Trần để uy hiếp bố”.  

 

Với tư cách là con trưởng nhà họ Hà, Hà Chí rất thông minh, đã đoán được đại khái.  

 

Cùng lúc đó, tại nơi ở của Dương Thanh.  

 

Dương Thanh nhận được cuộc gọi từ anh em nhà họ Tống.  

 

“Để Hà Hùng trở thành người thừa kế nhà họ Hà vẫn chưa đủ!”  

 

Dương Thanh trầm giọng nói: “Hà Hồng Viễn bị Hạ Hà ép, chỉ có thể chọn Hà Hùng để không đắc tội với gia tộc Cổ Võ họ Trần, nhưng chỉ cần Hà Hùng chưa trở thành chủ gia tộc thì rủi ro vẫn có thể xảy ra”.  

 

Tống Tả thận trọng hỏi: “Ý cậu Thanh là?”  

 

Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng sắc bén, anh híp mắt: “Tôi sẽ tham gia lễ thừa kế nhà họ Hà ngày mai với thân phận chủ tịch tập đoàn Nhạn Thanh!”  



Bây giờ tập đoàn Nhạn Thanh cũng là doanh nghiệp thuộc top 100 thế giới, có chi nhánh ở Trung Châu, thân phận của anh hoàn toàn có tư cách tham gia lễ thừa kế của nhà họ Hà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK