Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hơn nữa, người mà Thánh Cung muốn giết là Dương Thanh chứ không phải chúng ta, chúng ta hợp tác với Dương Thanh cũng không hại gì, đến lúc thích hợp, nếu chúng ta có thể giúp Dương Thanh thì mối quan hệ giữa chúng ta với Dương Thanh sẽ càng sâu sắc”.  

 

Vương lão lập tức giật mình: “Thiếu thành chủ, cậu định giúp Dương Thanh đối phó với sát thủ Thánh Cung à?”  

 

Tống Nghị cười nhạt: “Tôi chỉ nói là khi nào thích hợp thì giúp cậu ta một chút, chứ không định giết người của Thánh Cung”.  

 

Nghe thấy thế, hai cao thủ của Tống phủ hiểu ngay, ông Vương gật đầu: “Thiếu thành chủ, tôi hiểu rồi!”  

 

Tống Nghị nhìn về phía sâu trong Mục phủ, cười ha hả: “Có lẽ Dương Thanh đã đánh với sát thủ Thánh Cung rồi”.  

 

Lúc này, Dương Thanh đang canh chừng bên cạnh kiếm khách Ảnh Tử bỗng mở mắt ra, trong mắt lóe lên sát khí mãnh liệt. Anh lạnh lùng nói: “Vẫn dám đến à”.  

 

Từ khi tên sát thủ kia lại bắt đầu bước vào Mục phủ, anh đã cảm nhận được đối phương.  

 

Dương Thanh chợt nói: “Tao không cần biết mày là ai, nếu bây giờ lập tức rời đi, tao có thể xem như chưa có chuyện gì, bằng không, tự chịu hậu quả!”  

 

Anh vừa dứt lời, ánh sáng lạnh lẽo bỗng lóe lên, đối phương nhào thẳng tới chỗ Dương Thanh, cầm một con dao găm sáng loáng.  

 

Dương Thanh nhíu mày: “Không biết tự lượng sức mình!”  

 

Anh vừa nói vừa đâm dao găm linh khí về phía đối phương.  

 

“Keng!”  

 

Sát thủ nhanh tay nhanh mắt, nhận ra nguy hiểm sắp ập đến, vội giơ dao găm lên.  

 

Lần này, dao găm của sát thủ không gãy nữa.  

 

Hai con dao găm va vào nhau, sát thủ bị đẩy lùi mấy chục bước.  

 

Dương Thanh hơi híp mắt: “Dao găm linh khí ư?”  

 

Có thể liên tục va chạm với dao găm linh khí của anh, đương nhiên là linh khí rồi.  

 

Anh hơi kinh ngạc, cao thủ dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong rất khó nắm giữ được linh khí, nếu dùng linh khí thì sẽ bị cắn trả rất mạnh.  

 

Khi ám sát anh lần đầu, sát thủ chỉ dùng một con dao găm bình thường, còn lần này lại dùng dao găm linh khí.  

 

Rõ ràng, đối phương cũng sợ bị linh khí cắn trả nên lần ám sát thứ hai mới dùng món linh khí này.  

 

Nhưng đây không phải chuyện chính, quan trọng là đối phương có thể nắm giữ linh khí với thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, xem ra lai lịch cũng không nhỏ.  

 

Đúng lúc này, sát thủ lại lao tới chỗ Dương Thanh, Dương Thanh vội vung dao găm linh khí trong tay lên.  

 

Nhưng anh vừa vung dao găm lên, sát thủ đã chuẩn bị sẵn bỗng hơi nhích chân, đổi hướng, lướt qua người Dương Thanh.  

 

Dương Thanh lập tức biến sắc, phía sau anh chính là giường bệnh của kiếm khách Ảnh Tử, mục tiêu của đối phương là kiếm khách Ảnh Tử chứ không phải anh.  

 

“Mày dám!”  

 

Dương Thanh tức giận quát, bỗng quay người lại, cùng lúc đó, anh ném dao găm về phía sát thủ như phi đao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK