Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Hải Phong gật đầu, trầm giọng nói: “Đây là trận chiến đầu tiên của chúng ta ở thế giới mới, chỉ được thắng chứ không được thua! Lát nữa chúng ta chia ra hành động theo kế hoạch, tôi đi xử lý người đứng đầu, mọi người phá hủy kho vũ khí nóng của họ!”

“Vâng!”

Bốn người vội gật đầu.

Vào lúc này, sát khí đáng sợ bỗng bao phủ năm người.

Họ như rơi vào hố băng, ai cũng vô cùng sợ hãi.

Người bên cạnh Trần Hải Phong là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm hậu kỳ, lão ta sợ hãi run rẩy: “Là cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm!”

Nghe thấy thế, bốn người khác hết sức kinh hãi.

Họ bị cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm chú ý tới ư?

“Giết!”

Ngay sau đó, một giọng nói lạnh lẽo bỗng vang lên.

Nhóm cao thủ do Trần Hải Phong đứng đầu đều khiếp sợ đứng dậy, định phản kháng.

Nhưng họ còn chưa kịp thấy mặt đối phương thì đã bị giết rồi.

Bây giờ, chủ gia tộc Cổ Võ họ Trần - Trần Thương Khung, người thừa kế nhà họ Trần - Trần Hải Phong và bốn cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm khác đã bị giết hết.

Ở chi nhánh Đông Châu của gia tộc Cổ Võ họ Trần toàn tiếng kêu khóc.

Đối với họ, cái chết của Trần Thương Khung chẳng khác nào tận thế.

Trong lúc người nhà họ Trần đang bi thương, năm cái xác nặng nề rơi xuống sân nhà họ Trần.

“Ông năm, đội cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm do Trần Hải Phong dẫn đầu chết hết rồi!”

Sau khi xác nhận thân phận của thi thể, một cao thủ nhà họ Trần bước đến bên Trần Dục, hoảng sợ nói: “Giống với chủ gia tộc, họ bị đánh trúng vị trí tim, khiến tim vỡ nát, chết ngay tại chỗ!”

Trần Dục lảo đảo ngã ngồi xuống ghế, trên mặt tràn ngập vẻ tuyệt vọng, đôi mắt đục ngầu đẫm nước mắt.

Cao thủ nhà họ Trần kia nói: “Ông năm, có báo chuyện này cho Thủ Hộ Minh không?”

Trần Dục cắn răng, gật đầu: “Giờ tôi sẽ liên lạc với minh chủ!”

Cao thủ nhà họ Trần kia lập tức ngăn cản Trần Dục, nói nhỏ: “Ông năm, tôi thấy không nhất thiết phải nói với họ, nhà họ Trần đã chịu tổn thất lớn lắm rồi, nếu giờ cho họ biết chuyện đã xảy ra ở nhà họ Trần, họ sẽ đề phòng, khi đó gia tộc Cổ Võ họ Trần sẽ bị ảnh hưởng nhiều nhất, địa vị của nhà họ Trần ở Hạ Giới giới Cổ Võ cũng sẽ tuột dốc không phanh”.

Trần Dục nhíu mày, lạnh lùng nói: “Cậu nghĩ ở nhà họ Trần không có tay trong của minh chủ à?”

Nghe thấy thế, cao thủ nhà họ Trần kia lập tức biến sắc.

Trần Dục không quan tâm tới đối phương nữa, lão ta bấm số Đỗ Ngọc Sơn, trầm giọng nói: “Minh chủ, hồi nãy, một cao thủ cực mạnh tự xưng là đến từ Đế Thôn đã xuất hiện ở chi nhánh Đông Châu của nhà họ Trần, giết chủ gia tộc bằng một đòn!”

Khi nhận được tin này, Đỗ Ngọc Sơn ở Trung Châu cũng không bất ngờ, vì lão ta đã biết chuyện từ năm phút trước.

Nhưng lão ta vẫn giả vờ kinh ngạc, tức giận nói: “Ông yên tâm, chủ gia tộc họ Trần không chết vô ích đâu!”

Đỗ Ngọc Sơn nói rồi cúp máy.

Ở chi nhánh của Thủ Hộ Minh tại Trung Châu.

Sắc mặt Đỗ Ngọc Sơn u ám tới cực điểm, đúng lúc sắp ra tay thì lại xảy ra chuyện như vậy ở Đông Châu.

Lão ta lo lắng bước đến bên cửa sổ, nhìn cảnh đêm bên ngoài, lẩm bẩm: “Trần Thương Khung đã bị giết, liệu châu vực khác có cao thủ Đế Thôn không?”

Lão ta nói rồi bước sang bên cạnh, bấm gọi một số điện thoại, trầm giọng nói: “Hồi nãy cao thủ Đế Thôn đã xuất hiện ở Đông Châu, giết chủ gia tộc họ Trần - Trần Thương Khung, liệu có tiếp tục kế hoạch lúc 0 giờ đêm nay không ạ?”

Có vẻ đối phương cũng không bất ngờ, chỉ lạnh lùng nói: “Tiếp tục!”

Đối phương chỉ nói hai chữ rồi cúp máy luôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK