Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mã Siêu chỉ có thực lực Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong, còn Cao Hùng đã bước vào Thiên Cảnh, nếu hồi nãy Dương Thanh tới chậm một bước, có lẽ Cao Hùng đã giết Mã Siêu rồi.  

 

Cao Hùng sẽ phải trả giá đắt vì chuyện đó!  

 

Nhưng trong Tàng Thư Các vẫn đang sụp đổ, khí thế mạnh mẽ và nóng rực vẫn không ngừng truyền ra từ bên dưới.  

 

Trên mặt Dương Thanh có thêm vẻ lo lắng.  

 

Khi quay về, Lệ Trần đã nói với anh Mã Siêu đang trải qua chuyện gì, lúc này anh có thể cảm nhận được hơi thở của Mã Siêu bên dưới Tàng Thư Các, bằng không, anh đã lao xuống cứu người từ lâu.  

 

Thấy Dương Thanh và Lệ Trần quay về, sắc mặt của các thành viên Thần Hành Tông và Độc Tông vô cùng khó coi.  

 

Nhậm Kiến Vinh và Ứng Song Thành liếc nhau, trong mắt hai người tràn ngập vẻ kiêng dè.  

 

Bây giờ Thần Hành Tông cũng được, Độc Tông cũng thế, đều không có tư cách khiêu chiến Dương Thanh, phải biết rằng Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân đều chết dưới tay Dương Thanh.  

 

Sắc mặt của người thuộc Bách Tộc cũng rất khó coi.  

 

Họ cứ tưởng cuộc chiến hôm nay là trận chiến giữa cao thủ dưới Thiên Cảnh, Bách Tộc mới là nhân vật chính, nào ngờ ngay cả cao thủ Thiên Cảnh cũng tham gia.  

 

Trước mặt cao thủ Thiên Cảnh, những cao thủ dưới Thiên Cảnh như họ chỉ là sâu kiến.  

 

“Ma Tông được cứu rồi!”  

 

Ở chỗ Thánh Cung, Tần Y mỉm cười, thầm thở phào nhẹ nhõm.  

 

Bùi Thiên Âm chăm chú nhìn Dương Thanh, lập tức nói với Tần Y: “Thiên phú của cậu ta vô cùng yêu nghiệt, ta không thể nhìn thấu, chắc chắn thực lực của cậu ta đã ở trên Thiên Cảnh. Tương lai của cậu ta không thể đo lường!”  

 

Nghe thấy Bùi Thiên Âm khen Dương Thanh, Tần Y nói với vẻ tự hào: “Anh ấy là anh rể của con đấy!”  

 

Bùi Thiên Âm lạnh lùng nói: “Đừng quên thân phận của con!”  

 

Nghe thấy thế, nụ cười trên mặt Tần Y lập tức biến mất, cô ta lại nhìn về phía Dương Thanh với vẻ mặt phức tạp.  

 

Lúc này, Lệ Trần đã đi tới trước mặt Cao Hùng.  

 

Cao Hùng không hề sợ hãi, đứng đối mặt với Lệ Trần, ông ta nghiến răng nghiến lợi: “Lệ Trần, hôm nay tôi sẽ đích thân lấy mạng ông! Sau đó tiêu diệt Ma Tông! Tôi muốn ông biết, người bị ông ngó lơ mới là người có tư cách thừa kế chức tông chủ Ma Tông nhất!”  

 

Lệ Trần lạnh lùng nói: “Cậu tưởng mình bước vào Thiên Cảnh là có thể vô địch à? Trong mắt tôi, cậu vẫn chỉ là sâu kiến thôi!”  

 

“Lệ Trần!”  

 

Cao Hùng tức giận quát, trên mặt tràn ngập vẻ dữ tợn: “Ông đừng xem thường người khác! Tôi sẽ cho ông biết, tôi mới là người có thiên phú mạnh nhất Ma Tông!”  

 

“Ầm!”  

 

Sau khi ông ta dứt lời, khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ người ông ta.  

 

Lệ Trần đứng im, khí thế cũng bất ngờ tăng vọt.  

 

Hai cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ còn chưa giao chiến, chỉ mới phóng khí thế ra mà đã khiến người ta cảm thấy ngạt thở rồi.  

 

“Chết cho tôi!”  

 

Cao Hùng giận dữ quát, cầm kiếm linh khí xông tới chỗ Lệ Trần.  

 

“Hừ!”  

 

Lệ Trần hừ lạnh, quát: “Dám múa rìu qua mắt thợ à? Tôi sẽ cho cậu biết thế nào mới là ma đạo chính thống!”  

 

Lệ Trần nói rồi bỗng bước lên một bước, quát lớn: “Trấn áp cho tôi!”  

 

Ngay sau đó, Cao Hùng xuất hiện trong lĩnh vực ma đạo của Lệ Trần, trọng lực tăng gấp bội lập tức giáng lên người ông ta.  

 

Cao Hùng biến sắc, ông ta thấy vai mình như đang bị núi đè lên, chân cũng nặng như đeo đá, nhưng ông ta vẫn không chịu từ bỏ, ông ta bỗng chém kiếm linh khí về phía Lệ Trần, còn quát lớn: “Chém cho tôi!”  

 

“Keng!”  

 

Khi kiếm linh khí sắp chém tới, Lệ Trần bỗng đưa tay phải lên, gập ngón trỏ lại, ngón cái ôm lấy ngón trỏ, lão búng một phát, ngón trỏ của lão lập tức va vào kiếm linh khí, phát ra tiếng vang thanh thúy.  

 

Trước sự khiếp sợ của tất cả mọi người, kiếm linh khí lập tức rời tay Cao Hùng rồi bay ra xa.  

 

“Keng!”  

 

Kiếm linh khí bay xa mười mấy mét, thân kiếm cắm sâu xuống đất, chỉ còn lại chuôi kiếm.  

 

“Chuyện này...”  

 

Các cao thủ đều tròn mắt há hốc mồm, Lệ Trần đã mạnh đến mức đấy rồi ư?  

 

Dù gì Cao Hùng cũng là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, ông ta vừa tấn công Lệ Trần bằng kiếm linh khí, nhưng chẳng những không thể chạm đến Lệ Trần mà còn bị Lệ Trần búng bay kiếm đi.  

 

Cao Hùng cũng tròn mắt, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin: “Sao có thể chứ?”  

 

Lệ Trần cười lạnh: “Đột phá Thiên Cảnh bằng đan dược, sao có thể coi là cao thủ Thiên Cảnh thực thụ? Cao thủ Thiên Cảnh thực thụ cần trải qua sự gột rửa của thiên kiếp, cải tạo gân cốt thì mới được xem như cao thủ Thiên Cảnh”.  

 

“Tuy cậu là cao thủ Thiên Cảnh, nhưng nền tảng võ thuật rất yếu, cho dù cho cậu mười năm nữa, cậu vẫn chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thôi”.  

 

“Nếu tôi đoán không sai, cơ thể cậu vẫn chưa trải qua sự gột rửa của thiên kiếp, thiên kiếp như thế cũng được coi là thiên kiếp à?”  

 

“Đừng nói là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thực thụ, có lẽ ngay cả một cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ có nền tảng vững chắc cũng có thể giết cậu!”  

 

Lời Lệ Trần nói như thanh đao sắc, cắm mạnh vào tim Cao Hùng.  

 

Không để Cao Hùng nghĩ thêm, Lệ Trần lạnh lùng nói: “Nể tình cậu đã từng nỗ lực vì Ma Tông, tôi cho phép cậu trăng trối, sau đó, tôi sẽ đích thân tiễn cậu lên đường!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK