Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nếu Hạ Hà đã không muốn nhiều lời, Dương Thanh cũng không hỏi thêm.  

 

Sau khi ăn khuya xong, Dương Thanh thanh toán rồi nói: “Tôi còn việc khác phải xử lý, không tiễn cô về được”.  

 

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Hạ Hà lập tức cuống lên, vội hỏi: “Có phải sau này chúng ta sẽ không gặp nhau nữa không?”  

 

Dương Thanh lắc đầu: “Cô cứ yên tâm! Những gì mà tôi vừa đồng ý với cô sẽ luôn có tác dụng! Kiếp này tôi sẽ bảo vệ cô an toàn! Giờ tôi có chuyện quan trọng phải làm thật, cô tự về nhà họ Hà nhé!”  

 

Lúc này Hạ Hà mới bớt lo nhưng cô ta vẫn thấy hơi không nỡ, mỗi lần ở riêng với Dương Thanh, cô ta luôn cảm thấy vô cùng dễ chịu, chỉ muốn đi theo Dương Thanh cả đời.  

 

Hạ Hà nhìn Dương Thanh, nói: “Nếu anh bận chuyện khác thì tôi cũng không quấy rầy anh nữa, hôm khác gặp!”  

 

Dương Thanh khẽ gật đầu, anh vừa định rời đi thì nhìn thấy có ba người đi về phía mình.  

 

Anh lập tức nhíu mày.  

 

“Khoan đã!”  

 

Anh bỗng đi tới trước mặt Hạ Hà, nói với Hạ Hà đang ngờ vực: “Tôi đưa cô về nhà họ Hà trước!”  

 

“Thật à?”  

 

Hạ Hà lập tức mừng rỡ.  

 

Dương Thanh khẽ gật đầu, lập tức kéo tay Hạ Hà đi về phía trước.  

 

Được Dương Thanh bất ngờ kéo tay, tim Hạ Hà đập thình thịch, trên mặt tràn ngập vẻ ngượng ngùng, cô ta để mặc Dương Thanh kéo tay mình rời khỏi Thành Cửu Châu.  

 

Nhưng cô ta còn chưa kịp hưởng thụ sự ấm áp này thì họ đã bị hai cao thủ trung niên của thế gia Cổ Võ chắn đường.  

 

“Này nhãi, mau buông Hạ Hà ra cho tôi!”  

 

Phía sau Dương Thanh và Hạ Hà, một thanh niên khoảng 30 tuổi tức giận nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, quát.  

 

Nghe thấy giọng đối phương, lúc này Hạ Hà mới nhìn thấy mặt đối phương, sắc mặt cô ta lập tức trắng bệch.  

 

Tuy cô ta rất sợ nhưng vẫn giữ chặt tay Dương Thanh, căm tức nhìn người thanh niên: “Từ Đạt, anh định làm gì?”  

 

Nét mặt Từ Đạt hết sức dữ tợn, anh ta tức giận mắng: “Con ả đê tiện, tôi coi trọng cô là vinh dự của cả nhà họ Hà cô, ông nội cô liên tục bảo tôi rằng cô chưa bao giờ hẹn hò, không ngờ cô lại lén đi với thằng đàn ông khác sau lưng tôi”.  

 

“Cô tin chỉ một câu nói của tôi có thể xóa sổ cả nhà họ Hà ở Trung Châu không hả?”  

 

Dương Thanh híp mắt nhìn chằm chằm vào Từ Đạt, đối phương là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, còn có hai cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ đi theo, rõ ràng đối phương là người của Hạ Giới giới Cổ Võ.  

 

Đối phương họ Từ, chẳng lẽ là người của gia tộc Cổ Võ họ Từ à?  

 

Hơn nữa Từ Đạt trông hơi giống Từ Chấn Hoa vừa bị Dương Thanh giết trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu.  

 

Dương Thanh chợt hỏi: “Từ Chấn Hoa và anh có quan hệ gì?”  

 

Từ Đạt ngạo nghễ nói: “Từ Chấn Hoa là chú ruột tôi, cũng là người đại diện cho gia tộc Cổ Võ họ Từ ở Trung Châu!”  

 

Nghe thấy Từ Đạt nói thế, sắc mặt Hạ Hà càng trắng hơn.  



Cô ta đã về nhà họ Hà được một khoảng thời gian, đương nhiên cũng biết một số chuyện liên quan tới Hạ Giới giới Cổ Võ, ở thế gia Cổ Võ, chỉ những người quyền quý thuộc dòng chính mới có thể trở thành người đại diện cho cả thế gia Cổ Võ ở Trung Châu. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK