Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời Nhậm Kinh Luân nói khiến tất cả mọi người khiếp sợ.  

 

Nếu Độc Tông và Thần Hành Tông hợp sức, rất có thể sẽ tiêu diệt được Võ Tông, đương nhiên, dù sao Võ Tông cũng là một trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn, đến lúc Võ Tông sắp bị tiêu diệt thật, chắc chắn Độc Tông và Thần Hành Tông cũng phải trả giá nặng nề.  

 

Sắc mặt Đỗ Bá u ám tới cực điểm, không nói năng gì, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Nhậm Kinh Luân.  

 

Nhậm Kinh Luân lại nhìn về phía Đỗ Bá, cười híp mắt: “Tông chủ Đỗ, bây giờ ông đã đồng ý nói cho tôi biết giao dịch giữa ông và Lệ Trần chưa?”  

 

“Hừ!”  

 

Đỗ Bá lạnh lùng nói: “Nếu tông chủ Nhậm tưởng tôi dễ ức hiếp, có thể dễ dàng chèn ép, cứ thử!”  

 

Sau khi lão ta dứt lời, khí thế mạnh mẽ lan ra từ người lão ta.  

 

Nhậm Kinh Luân không cười nữa, có vẻ nghiêm nghị.  

 

Khí thế của Đỗ Bá rất gần với Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nếu phải đánh thật, chưa biết ai thắng ai thua.  

 

Quan trọng là lão ta và Đỗ Bá đều là cao thủ đỉnh cao ở Ma Sơn, nếu họ lưỡng bại câu thương, để những người khác có cơ hội gây rối, không ai chịu nổi hậu quả.  

 

Chẳng hạn như Ứng Thiên Hành trước mặt, chắc chắn lão ta sẽ ra tay với họ.  

 

Nhưng Đỗ Bá đã thể hiện ý chí chiến đấu mạnh mẽ, nếu lão ta không đánh, chẳng phải người khác sẽ nghĩ lão ta sợ à?  

 

Trong lúc nhất thời, Nhậm Kinh Luân bỗng có cảm giác đâm lao phải theo lao.  

 

Đúng lúc này, Ứng Thiên Hành chợt nói: “Đỗ Bá, nếu ông đã mạnh miệng như thế, hay tôi và tông chủ Nhậm cùng đánh với ông một trận?”  

 

Đương nhiên lão ta biết rõ nỗi lo của Nhậm Kinh Luân, nếu lão ta hợp sức với Nhậm Kinh Luân, chẳng những họ sẽ không bị thương nặng mà còn có thể giết được Đỗ Bá.  

 

“Ứng Thiên Hành, ông đúng là ngày càng trơ trẽn”.  

 

Đúng lúc này. Hồng Ma bỗng bước lên trước, lạnh lùng nhìn Ứng Thiên Hành.  

 

Khí thế bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ tuôn ra từ người ông ta.  

 

Không riêng gì Hồng Ma, ba vị Ma Tướng khác của Ma Tông cũng bước ra, bốn Ma Tướng của Ma Tông đều phóng khí thế.  

 

Trong lúc nhất thời, cả Ma Tông bị mấy luồng khí thế bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ bao phủ.  

 

Sắc mặt Nhậm Kinh Luân vô cùng khó coi, chỉ muốn ra tay với Ứng Thiên Hành, đồ ngu, lão ta chỉ thuận miệng nói thế, không ngờ Ứng Thiên Hành lại muốn hợp sức với lão ta để đối phó Đỗ Bá, giờ thì hay rồi, Ma Tông cũng gia nhập.  

 

Nếu phải đánh thật, bốn Ma Tướng hợp sức với nhau đủ để chống lại Nhậm Kinh Luân và Ứng Thiên Hành, huống hồ bên đối phương còn có Đỗ Bá và Lệ Trần chưa xuất hiện nữa.  

 

Ứng Thiên Hành quát lớn: “Ma Tông tưởng Thần Hành Tông và Độc Tông không có ai à? Nếu đánh thật, có cần gọi cả cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ bên chúng tôi đến không?”  

 

“Tùy ông!”  

 

Hồng Ma hống hách nói, ý chí chiến đấu dâng trào, hình như không hề lo rằng Ứng Thiên Hành sẽ gọi cao thủ hàng đầu của Thần Hành Tông đến.  

 

Nếu họ đánh ở nơi khác, có lẽ Hồng Ma sẽ hơi lo, nhưng ở Ma Tông, ông ta không hề sợ hãi.  

 

Người khác không biết nhưng ông ta hiểu rõ, Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh từ lâu, bây giờ người sắp đột phá thiên kiếp trong mật thất ngầm ở Tàng Thư Các là một người hoàn toàn khác.  

 

Tuy ông ta cũng không biết là ai, nhưng ông ta biết, chắc chắn người được Lệ Trần đưa đến mật thất ngầm trong Tàng Thư Các để tu luyện sẽ không phải kẻ địch.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK