Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cách mấy nghìn mét phía ngoài, các võ giả khắp nơi đều ngơ ngác trừng lớn mắt nhìn Dương Thanh.

Tuy cách rất xa, nhưng bọn họ vẫn có thể thấy rõ con rồng khổng lồ màu vàng ngưng tụ từ trên thanh kiếm Thiên Tử của Dương Thanh, lập tức tiến công về phía Đỗ Ngọc Sơn.

Lúc này, Đỗ Ngọc Sơn bỗng cảm nhận được nỗi sợ như đến từ sâu thẳm trong linh hồn, một luồng kiếm thế cực kỳ kinh khủng, thế như chẻ tre tấn công lão ta.

“Không!”

Đỗ Ngọc Sơn hoảng sợ la hét tới khàn cả cổ họng, dù từng là đại năng viễn cổ trước kia nhưng một kiếm này của Dương Thanh lại khiến ông ta cảm thấy cái chết đang đến gần.

Lão ta tồn tại ở thế gian này mấy trăm nay ở dạng linh hồn, chẳng dễ dàng gì mới mượn được thân xác để thức tỉnh, còn chưa tái tạo lại được thân xác cho mình mà lại gặp phải chiêu kiếm kinh khủng đến vậy.

Lão ta có thể cảm nhận được, một kiếm này hạ xuống thì sẽ khiến lão ta hồn bay phách tán, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.

Chỉ là, hối hận cũng đã muộn, lão ta muốn lùi thì cũng không còn kịp, chỉ có thể giương mắt nhìn kiếm Thiên Tử chém xuống thân mình.

“Phù!”

Rồng vàng lớn trực tiếp xuyên qua thân thể Đỗ Ngọc Sơn, Đỗ Ngọc Sơn bỗng phun ra máu, trên người đầy vết chém, mà hơi thở trên người lão ta bỗng chốc cũng chậm chạp, có cảm giác như sắp chết đến nơi.

“Sau Đặc xá chính là Vô Địch!”

Dương Thanh đứng sừng sững trên không, cúi đầu nhìn Đỗ Ngọc Sơn bị đánh bay đi, vẻ mặt lạnh lẽo lên tiếng.

Trong lòng Đỗ Ngọc Sơn vô cùng kinh sợ, mãi đến lúc này, cuối cùng lão ta mới hiểu rõ, tại sao kiếm thứ ba lại không hề khiến lão ta bị thương, bởi vì kiếm thứ ba tên Đặc Xá, sau một kiếm Đặc Xá này chính là kiếm Vô Địch hùng mạnh.

Dưới chiêu kiếm vô địch, cho dù linh hồn trong thân thể là đại năng thời xa xưa thì cũng bị tiêu diệt.

“Ta hận…”

Đỗ Ngọc Sơn kêu rên thảm thiết không cam tâm.

Sau đó, áp lực kinh người đến từ viễn cổ kia hoàn toàn biến mất, mà vẻ mặt Đỗ Ngọc Sơn cũng khôi phục lại bình thường.

Rõ ràng, linh hồn đại năng viễn cổ đã bị kiếm vô địch của Dương Thanh tiêu diệt.

Nhưng chiêu kiếm vừa nãy quá mạnh, ngay cả linh hồn đại năng viễn cổ cũng có thể bị tiêu diệt, huống hồ là thân thể Đỗ Ngọc Sơn?

Lúc này, Đỗ Ngọc Sơn vô cùng thảm thương, khắp người đầy máu, hơi thở võ đạo trên người suy yếu.

“Kết thúc rồi sao?”

Cách đó mấy nghìn mét, mọi người không thể thấy rõ đang xảy ra chuyện gì, ai ai cũng mang theo vẻ mặt kinh ngạc.

“Dương Thanh vẫn còn đứng vững trên không mà Đỗ Ngọc Sơn đã ngã dưới đất rồi, rõ ràng, người thắng cuối cùng chính là Dương Thanh”.

Qua một lúc, mới có người kích động nói.

Lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người đều kích động hoan hô.

“Tứ trưởng lão, uy vũ!”

“Tứ trưởng lão, uy vũ!”

Từng âm thanh chấn động cả đất trời.

Các thiên kiêu võ đạo đến từ Thiên Hải Tông, vẻ mặt đầy kinh sợ.

“Rốt cuộc cậu ta là quái vật gì vậy? Lúc kiếm thứ tư chém xuống, khiến tôi có cảm giác như cậu ta chính là Tông chủ vậy”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK