Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Sau khi cúp máy, Đinh Văn Trác nhếch môi, lẩm bẩm: “Dương Thanh, tôi cũng muốn xem xem, cho dù cậu có thể một mình đánh bại cao thủ từ thế gia võ thuật nước Dương, cậu sẽ đối phó với cao thủ đỉnh cao của gia tộc Bách Lý kiểu gì chứ?”  

 

Cùng lúc đó, ở gia tộc Bách Lý tại giới Cổ Võ.  

 

Nét mặt của một lão già tóc bạc, mặt mũi hồng hào méo mó cả đi, lão ta tức giận nói: “Từ khi nào sâu kiến thế tục lại dám hống hách như vậy? Dám tuyên bố sẽ tiêu diệt gia tộc Bách Lý à?”  

 

Lão ta nói rồi quát lớn: “Gọi Bách Lý Kinh Vân đến gặp tôi!”  

 

“Vâng!”  

 

Không thấy người đâu, chỉ có tiếng trả lời.  

 

Chưa đầy hai phút sau, một người trung niên đã xuất hiện trước mặt lão già, ông ta hơi khom người, nói: “Bố, bố tìm con ạ?”  

 

Lão già tóc bạc, mặt hồng hào lạnh lùng nói: “Con đến Yến Đô ở thế tục một chuyến để giết một người đi!”  

 

Bách Lý Kinh Vân tưởng mình nghe nhầm, nói: “Bố bảo con tới thế tục để giết một người ạ?”  

 

Trong mắt ông ta, cao thủ thế tục đều là sâu bọ, không có tư cách để ông ta ra tay.  

 

Lão già tóc bạc, mặt hồng hào nói: “Đúng thế, con hãy tới Yến Đô ở thế tục để giết một thanh niên tên Dương Thanh”.  

 

Bách Lý Kinh Vân càng khó hiểu hơn, bèn nói: “Bố, một thanh niên thế tục mà cũng bảo con ra tay, có phải hơi làm quá lên không ạ?”  

 

Lão già hừ lạnh, nhìn về phía đối phương: “Hắn giết Bách Lý Trường Không rồi”.  

 

“Sao cơ?”  

 

Bách Lý Kinh Vân sững sờ, nếu đây không phải bố ông ta, thậm chí ông ta sẽ nghi ngờ đối phương đang đùa mình.  

 

Đừng nói là thế tục, cho dù là ở giới Cổ Võ, trong thế hệ trẻ cũng chẳng có mấy người giết được cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.  

 

Bây giờ, một người thế tục là sâu bọ trong mắt họ, còn là một thanh niên lại giết được Bách Lý Trường Không - người có thực lực bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.  

 

Có thể tưởng tượng được sự khiếp sợ trong lòng Bách Lý Kinh Vân.  

 

“Sao có thể chứ?”  

 

Bách Lý Kinh Vân vẫn không tin nổi, không khỏi nói: “Bách Lý Trường Không là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, cho dù gặp cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, chưa chắc ông ta đã thất bại”.  

 

“Sao một thanh niên thế tục có thể giết ông ta được chứ? Có phải tin tức sai rồi không?”  

 

Lão già hừ lạnh, nhìn chằm chằm vào Bách Lý Kinh Vân: “Con tưởng người luyện võ thế tục đều là sâu kiến thật à? Trăm năm trước, từng có một cao thủ thế tục áp đảo hết các gia tộc Cổ Võ bằng sức mình”.  

 

“Thế tục cũng có cao thủ hàng đầu, hơn nữa rất nhiều người đã lánh đời rồi, bằng không, con nghĩ tại sao giới Cổ Võ luôn ở ẩn mà không vào thế tục chứ?”  

 

“Bởi vì cao thủ của giới Cổ Võ biết rõ, một khi giới Cổ Võ xâm phạm thế tục, chắc chắn một số lão ‘quái vật’ núp ở thế tục sẽ ra tay với giới Cổ Võ ngay”.  

 

“Chưa bàn đến những cao thủ đang núp ở thế tục, chỉ riêng Thủ Hộ Minh đã khó trêu rồi, có họ trông chừng, giới Cổ Võ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ”.  

 

Nghe thấy lão già nói thế, Bách Lý Kinh Vân có vẻ nghiêm nghị, ông ta là thiên tài của gia tộc Bách Lý, nhưng chưa bao giờ ngờ thế tục cũng không đơn giản.  

 

Bách Lý Kinh Vân nghiêm túc nói: “Bố, do con thiển cận rồi, bố bảo con giết thanh niên kia, con sẽ đích thân đi giết hắn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK