Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kết giới giữa giới Cổ Võ và thế tục đã hổng một lỗ lớn, Dương Thanh ném Võ Thần Thương đi, nó phóng ra khí thế mạnh mẽ, lao thẳng đến vết nứt của kết giới.

 

Tư Không lập tức biến sắc, tức giận quát: “Cậu dám!”

 

Nhưng đã muộn, Võ Thần Thương đã lao đi, cắm chính xác vào vết nứt của kết giới.

 

“Ầm!”

 

Sức mạnh cuồng bạo lấy Võ Thần Thương làm trung tâm, lan khắp bốn phía.

 

Đòn tấn công này như dẫn nổ cho linh khí mạnh mẽ, sức mạnh khổng lồ lập tức khiến vết nứt của kết giới lớn hơn.

 

Nhưng thế vẫn chưa hết, Dương Thanh khoát tay, Võ Thần Thương lại quay về tay anh.

 

“Phá cho tôi!”

 

Anh quát lớn, Võ Thần Thương lại lao đi, đâm trúng vết nứt của kết giới.

 

“Mau ngăn cản cậu ta! Bằng không vết nứt của kết giới sẽ lớn hơn mất!”

 

Tư Không biến sắc, hét lớn, các cao thủ của Thủ Hộ Minh lập tức xông tới chỗ Dương Thanh.

 

Nhưng khi đang ở trạng thái đỉnh cao, còn dùng cả Tru Hồn Trận, cao thủ của Thủ Hộ Minh còn không làm gì được Dương Thanh, huống hồ bây giờ, cao thủ của Thủ Hộ Minh đều đã bị thương nặng, sao có thể ngăn cản Dương Thanh đang bùng nổ chứ?

 

“Cút!”

 

Dương Thanh tức giận quát.

 

Võ Thần Thương lại giáng xuống.

 

“Ầm!”

 

Một tiếng động rất lớn vang lên, long trời lở đất.

 

Đúng lúc chạm đất, Võ Thần Thương phát ra sức mạnh cuồng bạo, lan ra bốn phương tám hướng.

 

“Ầm ầm ầm!”

 

Cao thủ của Thủ Hộ Minh liên tục bay ra xa.

 

Chỉ mình Tư Không không bị đẩy lùi, vẫn còn sức đánh một trận.

 

Dương Thanh hơi nhích chân, lập tức xuất hiện trước mặt Tư Không, vung tay đấm một phát.

 

Tư Không tức giận quát, cũng tung chưởng về phía Dương Thanh.

 

“Ầm!”

 

Ngay sau đó, nắm tay của hai người va vào nhau, phát ra tiếng va chạm nặng nề, cả hai đều lùi lại.

 

Dương Thanh lùi ba bước, còn Tư Không thì lùi tận bảy bước mới ngừng.

 

Tư Không vốn có thực lực vượt xa Dương Thanh, không ngờ lúc này lại thua Dương Thanh.

 

Dương Thanh lạnh lùng nhìn Tư Không: “Cút về giới Cổ Võ, hôm nay tôi sẽ tha cho cái mạng chó của ông, nếu sau này còn dám đến khiêu khích, giết không tha!”

 

“A!”

 

Tư Không tức giận gào lên, bỗng hộc máu, tức đến mức nôn ra máu.

 

Lão ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh với vẻ căm thù, nghiến răng nghiến lợi: “Dám khiêu khích Thủ Hộ Minh, cho dù cậu có bối cảnh gì thì cũng chết chắc!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK