Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Sau khi ông ta nói xong, Mục Xung lập tức vui mừng, vội bảo: “Chuyện này giao cho ông, nếu thành công, ông sẽ là trợ thủ đắc lực của tôi sau khi tôi thừa kế chức thành chủ Mục phủ”.  

 

Nghe thấy thế, Mục Lương Bình mừng rỡ nói: “Cậu chủ Mục, tôi đi làm ngay đây!”  

 

Từng giây từng phút trôi đi, khoảng một tiếng sau, rốt cuộc cửa phòng kiếm khách Ảnh Tử cũng mở, Phùng Tiểu Uyển và Hoài Lam bước ra ngoài.  

 

Mặt Phùng Tiểu Uyển tái nhợt, đầu Hoài Lam cũng đầm đìa mồ hôi.  

 

Dương Thanh vội vàng bước đến, hỏi: “Tiểu Uyển, tiền bối Ảnh Tử sao rồi?”  

 

Phùng Tiểu Uyển lắc đầu, cười gượng, nói: “Xem như đã sống sót, nhưng nếu muốn khỏi hẳn, có lẽ cần nửa năm một năm”.  

 

Dương Thanh thở phào, nói: “Chỉ cần còn sống thì chính là may mắn lớn nhất rồi”.  

 

“Em cũng mệt rồi, mau đi nghỉ ngơi đi! Anh sẽ canh ở đây”.  

 

Phùng Tiểu Uyển gật đầu rồi rời đi với Hoài Lam.  

 

Dương Thanh nhìn kiếm khách Ảnh Tử đang bị băng kín người, cảm thấy hơi không đành lòng.  

 

Anh nghiêm nghị nói: “Rốt cuộc ai đã khiến tiền bối Ảnh Tử bị thương nặng như thế chứ”.  

 

May mà kiếm khách Ảnh Tử đã sống sót quay về Mục phủ.  

 

Tối đó, Dương Thanh đang canh chừng ở phòng của kiếm khách Ảnh Tử, bỗng cảm nhận được một hơi thở như có như không, tuy đối phương đã dốc sức che giấu nhưng không tránh khỏi cảm giác của anh được.  

 

Anh nhíu mày, trong mắt lóe lên sát khí lạnh lẽo.  

 

Tiếng động nhanh chóng truyền đến từ bên ngoài, nghe rất nhỏ.  

 

Dương Thanh rút dao găm linh khí ra khỏi vỏ, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.  

 

“Rầm!”  

 

Tiếng va chạm kịch liệt bỗng vang lên, cửa phòng bị phá tan.  

 

Một cao thủ mặc áo đen như bóng ma trong đêm, lập tức xông tới bên cạnh Dương Thanh, đối phương còn cầm dao găm, đâm thẳng vào cổ anh.  

 

Dương Thanh đã chuẩn bị sẵn, bỗng vung dao găm linh khí lên.  

 

“Keng!”  

 

Tiếng kim loại va chạm thanh thúy vang lên.  

 

“Keng!”  

 

Ngay sau đó, dao găm trong tay sát thủ lập tức gãy đôi, mảnh dao gãy rơi xuống đất, phát ra tiếng vang thanh thúy.  



Con ngươi của sát thủ bỗng co lại, hình như không ngờ dao của mình lại bị dao của Dương Thanh đánh gãy. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK