Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Một giọng nói đầy sát khí khác cũng vang lên: “Nơi này không phải chỗ cho sâu kiến như cậu bước vào, cút khỏi đây, tôi sẽ xem như chưa xảy ra chuyện gì”.  

 

“Hừ!”  

 

Giọng nói ban đầu lạnh lùng nói: “Chỉ với các người mà cũng đòi giết người mà tôi muốn bảo vệ ư?”  

 

Cùng lúc đó, áp lực mạnh mẽ hơn cũng trải rộng khắp vùng đất mai táng thần.  

 

Dương Thanh run rẩy, áp lực này quá mạnh, khiến anh chỉ muốn quỳ rạp ra đất.  

 

Đây là lần đầu tiên anh cảm nhận được áp lực mạnh như thế, có thể khẳng định, chắc chắn thực lực của đối phương đã ở đỉnh cao của Thiên Cảnh.  

 

Bây giờ Dương Thanh chỉ có cơ thể vượt qua thiên kiếp, cảnh giới vẫn chưa đột phá, thế nên vẫn chưa phải cao thủ Thiên Cảnh thực thụ.  

 

Chắc chắn cao thủ Thiên Cảnh đỉnh phong trước mặt anh là cao thủ hàng đầu.  

 

Trong lúc nhất thời, ba bộ xương đều phóng áp lực mạnh mẽ ra, biển lửa như cháy dữ dội hơn, như muốn nung chảy cả không gian này.  

 

“Sắp hết một nén nhang rồi, nếu cậu vẫn không nhận được sự tán thành của một Ma Thần viễn cổ, suốt kiếp này cậu chỉ có thể làm kẻ tàn phế thôi, Dương Thanh, cậu cam lòng à?”  

 

Giọng Ma Thần bỗng vang lên bên tai Dương Thanh.  

 

Dương Thanh nhìn chằm chằm vào biển lửa, thoáng do dự, cuối cùng cũng hạ quyết tâm.  

 

“Nếu phải làm kẻ tàn phế suốt cuộc đời còn lại, tôi thà chết còn hơn!”  

 

Dương Thanh hét lớn, lập tức đi vào trong biển lửa.  

 

Mỗi khi bước một bước, anh lại cảm nhận được áp lực từ biển lửa càng lớn hơn, khi anh đến rìa biển lửa, áp lực đã mạnh đến mức khiến anh không di chuyển được nửa bước.  

 

Anh chật vật giơ chân lên rồi lại đặt xuống, áp lực khổng lồ vẫn đang ngăn cản anh.  

 

Nhưng anh vẫn cố chịu áp lực khổng lồ như muốn đè bẹp anh, tiến lên từng bước.  

 

“A!”  

 

Anh hét lớn, bỗng bước thêm một bước.  

 

Lúc này, anh chỉ cách biển lửa một bước nữa, chỉ cần anh đi nốt là có thể tiến vào trong biển lửa.  

 

Nhưng còn chưa tiến vào biển lửa, mới ở rìa biển lửa thôi mà anh đã cảm nhận được nhiệt độ chưa từng có, như muốn thiêu cháy anh rồi.  

 

Dương Thanh đứng ở rìa biển lửa, mãi vẫn không dám vào.  

 

Đối với anh, đây chính là lựa chọn sống còn, anh cũng không biết nếu bước vào biển lửa, liệu anh có ngăn cản được lửa cháy không.  

 

Nếu không ngăn nổi, có lẽ anh sẽ bỏ mạng trong biển lửa ngay tức khắc.  

 

Lúc này, ba bộ xương trong biển lửa cũng không nói gì nữa.  



Tuy không còn tiếng động gì, nhưng Dương Thanh lại thấy như đang bị ba đôi mắt nhìn chằm chằm vào. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK