Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 

Đỗ Trọng vội nói: “Cậu Thanh, cậu đừng hiểu lầm, tôi thừa nhận rằng muốn mượn tay cậu để báo thù, nhưng tôi thề, tôi chưa bao giờ định ép cậu, cho dù cậu từ chối, tôi cũng không trách cậu đâu”.  

 

Dương Thanh gật đầu: “Tôi tin ông!”  

 

Tuy anh thấy hơi khó chịu nhưng hoàn toàn có thể hiểu được, chỉ riêng với việc Đỗ Trọng cố gắng tu luyện, cố gắng tìm kiếm cơ hội báo thù cho người vợ đã mất cũng đủ để khiến người khác khâm phục rồi.  

 

Nếu anh giúp được thì sẽ không từ chối.  

 

Đỗ Trọng nói với vẻ cảm kích: “Cảm ơn cậu!”  

 

Dương Thanh hỏi: “Bây giờ Lôi Cốc mà ông nhắc đến ra sao rồi? Tại sao ở Ma Sơn, tôi chưa bao giờ nghe nói đến thế lực nào như thế?”  

 

Đỗ Trọng trầm giọng nói: “10 năm trước, Lôi Cốc bất ngờ tan rã, khi đó Lôi Bá, cốc chủ Lôi Cốc - người đột phá Thiên Cảnh nhờ trận chiến với Đỗ Bá vào 10 năm trước đã được thế lực Cổ Võ nào đó coi trọng, nghe nói hắn đã tới đó làm trưởng lão khác họ rồi”.  

 

“Trận chiến đó cũng khiến Đỗ Bá bị thương nặng, suốt mười năm, cảnh giới của anh ta không tiến bộ gì hết, bây giờ đã vô phương cứu chữa, nếu vẫn không tiến thêm một bước, có lẽ anh ta sắp hết tuổi thọ rồi”.  

 

Giờ Dương Thanh mới biết Đỗ Bá bị thương nặng vì trận chiến với Lôi Bá.  

 

Nhưng Lôi Bá đã bước vào Thiên Cảnh từ 10 năm trước, sau 10 năm ở thế lực Cổ Võ, thực lực của Lôi Bá sẽ mạnh đến mức nào đây?  

 

Dương Thanh nói: “Ông Đỗ, bây giờ tôi mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, có muốn báo thù giúp ông cũng không được!”  

 

Đỗ Trọng vội nói: “Quân tử báo thù, 10 năm chưa muộn! Tôi đã chờ 30 năm rồi, cũng không quan tâm đến việc phải chờ thêm, với thiên phú của tôi, có lẽ kiếp này không còn hy vọng bước vào Thiên Cảnh nữa”.  

 

“Nhưng cậu thì khác, cậu mới 28 tuổi mà đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong bình thường cũng chưa chắc đã là đối thủ của cậu, tôi tin chỉ cần cho cậu mấy năm nữa, chắc chắn cậu sẽ bước vào Thiên Cảnh”.  

 

“Với thiên phú của cậu, vượt xa Lôi Bá chỉ là vấn đề thời gian thôi”.  

 

“Tôi chỉ mong một ngày nào đó, nếu cậu có thực lực giết Lôi Bá, cậu sẽ giúp tôi giết Lôi Bá”.  

 

Nghe thấy thế, Dương Thanh mới gật đầu: “Được, tôi đồng ý với ông! Chỉ cần tôi có thực lực giết Lôi Bá, chắc chắn tôi sẽ lấy cái đầu trên cổ ông ta”.  

 

Trên mặt Đỗ Trọng lập tức tràn ngập vẻ kích động và biết ơn, nghìn lời muốn nói ra được thay bằng ba chữ: “Cảm ơn cậu!”  

 

Sau khi tâm trạng của Đỗ Trọng ổn định, Dương Thanh mới hỏi: “Truyền thừa Võ Thần của Võ Tông là gì thế?”  

 

Đỗ Trọng giải thích: “Người thành lập Võ Tông được người đời gọi là Võ Thần, truyền thừa Võ Thần là do ông ấy để lại, nghe nói vào 100 năm trước, Võ Thần đã bước vào Thiên Cảnh, giờ đã đạt tới đỉnh cao võ thuật, ngao du khắp thế gian”.  

 

“Khi người thừa kế nhận được truyền thừa Võ Thần, sẽ có ánh sáng thần chiếu lên cơ thể người thừa kế, sau khi được ánh sáng thần gột rửa, xương cốt của cậu sẽ được rèn luyện, thực lực cũng trở nên mạnh mẽ hơn”.  

 

“Thực lực bây giờ của cậu đã có thể sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu cậu đạt được truyền thừa Võ Thần, chắc chắn thực lực cũng sẽ tăng vọt, khi đó dưới Thiên Cảnh, có lẽ không còn ai là đối thủ của cậu nữa”.  

 

Dương Thanh hơi ngạc nhiên, anh biết ở một số thế lực Cổ Võ sẽ có truyền thừa rất mạnh, không ngờ Võ Tông cũng có loại truyền thừa cổ xưa này.  

 

Từ trăm năm trước, Võ Thần đã bước vào Thiên Cảnh, truyền thừa mà ông ấy để lại sẽ mạnh đến mức nào chứ?  



Dương Thanh bỗng thấy rất mong chờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK