Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chủ gia tộc họ Tề cười gượng: “Tuy nhà họ Tề cũng có dòng chính bị giết nhưng toàn người không quan trọng, còn người bị giết của nhà họ Khương lại là người thừa kế cơ mà”.  

 

“Hừ!”  

 

Khương Cửu Hùng lạnh lùng nói: “Mọi người đều không ngu, nếu Dương Thanh dễ bị giết như thế, có lẽ cậu ta đã bị các vị giết trăm nghìn lần rồi”.  

 

“Về lý do tại sao các vị không ra tay, không cần tôi nói rõ nhỉ? Nếu bảo tôi mạo hiểm bằng cả nhà họ Khương, tôi không đồng ý!”  

 

Lão ta nói rồi nhìn về phía Đỗ Ngọc Sơn, nói: “Minh chủ, ông là minh chủ Thủ Hộ Minh, cũng là cao thủ mạnh nhất Hạ Giới giới Cổ Võ, tôi thấy chuyện giết Dương Thanh nên do ông dẫn đầu, tôi tin chỉ cần ông vung tay kêu gọi, chắc không có chủ gia tộc nào đang có mặt dám từ chối sự sắp xếp của ông đâu”.  

 

Mọi người đều sững sờ, không ngờ Khương Cửu Hùng lại dám đẩy vấn đề cho Đỗ Ngọc Sơn.  

 

Đỗ Ngọc Sơn hơi híp mắt, nhìn chằm chằm vào Khương Cửu Hùng: “Chủ gia tộc họ Khương, tôi nghĩ ông nên tự giải quyết Dương Thanh thì hơn”.  

 

Giọng lão ta như có ma lực, muốn kiểm soát Khương Cửu Hùng.  

 

Khương Cửu Hùng cười khẩy: “Nếu minh chủ muốn giải quyết Dương Thanh, sao không tự ra tay?”  

 

Đám đông đều sững sờ!  

 

Khương Cửu Hùng điên rồi à?  

 

Chẳng lẽ lão ta không hiểu rằng Đỗ Ngọc Sơn muốn lão ta ra mặt ư?  

 

Lão ta không đồng ý thì thôi, còn dám bảo Đỗ Ngọc Sơn tự ra tay nữa.  

 

Đỗ Ngọc Sơn lập tức sầm mặt, trong mắt tràn ngập sát khí mãnh liệt.  

 

Lúc này, nếu lão ta vẫn chưa biết rằng Khương Cửu Hùng đã thoát khỏi sự kiểm soát của lão ta thì đúng là đồ ngu.

Sau khi Khương Cửu Hùng dứt lời, xung quanh lặng ngắt, mọi người đều khiếp sợ nhìn về phía Khương Cửu Hùng.  

 

Ở Hạ Giới giới Cổ Võ hồi trước, Thủ Hộ Minh là thế lực mạnh nhất, minh chủ Đỗ Ngọc Sơn của Thủ Hộ Minh cũng là cao thủ quyền lực nhất Hạ Giới giới Cổ Võ.  

 

Những năm qua, không ai dám nói chuyện với Đỗ Ngọc Sơn bằng thái độ như thế.  

 

Mấy chủ gia tộc khác đều im lặng, nhìn chằm chằm vào Khương Cửu Hùng bằng ánh mắt mong chờ.  

 

Rõ ràng họ cũng đã nhịn Đỗ Ngọc Sơn lâu lắm rồi, nhưng không dám phản kháng, giờ có Khương Cửu Hùng đứng ra, họ cũng muốn xem xem Đỗ Ngọc Sơn sẽ đối phó với Khương Cửu Hùng thế nào.  

 

“Chủ gia tộc họ Khương, ông có ý gì?”  

 

Đỗ Ngọc Sơn híp mắt nhìn chằm chằm vào Khương Cửu Hùng, lạnh lùng nói: “Người giết con trai ông là Dương Thanh!”  

 

Khương Cửu Hùng bình tĩnh nhìn đối phương, nói: “Tôi không có ý gì cả, nhưng tôi không dám đắc tội Đế Thôn, tuy tôi cũng rất muốn báo thù cho con trai, nhưng trước sự mạnh mẽ của Đế Thôn, tôi từ bỏ việc báo thù”.  

 

“Nếu sau này minh chủ định đối phó với Đế Thôn thì cũng không cần gọi tôi đến nữa, tôi tự hiểu lấy mình, nhà họ Khương không thể là đối thủ của Đế Thôn, trừ khi tôi muốn nhà họ Khương biến mất, bằng không, tôi sẽ không bao giờ trở mặt với Đế Thôn”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK