Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Dương Thanh khẽ gật đầu: “Thế thì tốt rồi!”  

 

Anh đổi chủ đề: “Nhưng quân đoàn cao thủ đã thu nhận rất nhiều tán tu Hạ Giới giới Cổ Võ, thế gia Cổ Võ không sốt ruột à?”  

 

“Tôi cảm thấy chuyện này hơi khác thường, đúng ra thế gia Cổ Võ phải tìm cách ứng phó chứ”.  

 

Dương Thanh nói rồi nhíu mày.  

 

Hồi trước, ở Hạ Giới giới Cổ Võ, quan hệ giữa thế gia Cổ Võ và tán tu rất căng thẳng, thậm chí có thể nói tán tu đã phải chịu áp bức từ thế gia Cổ Võ, không thể dùng tài nguyên tu luyện cấp cao.  

 

Giờ hai giới đã hòa làm một, thế gia Cổ Võ muốn tiến vào thế tục, còn bị hạn chế, có thể nói tình cảnh rất khó khăn.  

 

Trong tình huống này, hội trưởng lão đang kìm hãm thế gia Cổ Võ lại công khai thu nhận tán tu Hạ Giới giới Cổ Võ - vốn có ân oán với thế gia Cổ Võ qua quân đoàn cao thủ, thế gia Cổ Võ không sốt ruột thật à?  

 

Dương Thanh nghĩ mãi vẫn không hiểu tại sao người của thế gia Cổ Võ lại bình thản như thế.  

 

Diệp Chiến Quốc trầm giọng nói: “Có lẽ thế gia Cổ Võ đã chấp nhận sự thật này?”  

 

Dương Thanh lắc đầu: “Không thể nào đâu!”  

 

Anh biết rõ người của thế gia Cổ Võ kiêu ngạo đến mức nào, ít nhất những người của thế gia Cổ Võ mà anh tiếp xúc đều rất khinh thường người thế tục.

Có lẽ trong mắt họ, người thế tục chỉ là sâu kiến mà họ có thể dễ dàng giẫm chết.  

 

Đương nhiên họ cũng kiêng dè hội trưởng lão, nhưng đó là sự kiêng dè với thế lực phía sau hội trưởng lão - thế lực mà ngay cả Dương Thanh cũng không biết rõ thì đúng hơn.  

 

Đương nhiên, họ chỉ có phần kiêng dè thế lực phía sau hội trưởng lão thôi, chứ không coi những người thế tục khác ra gì.  

 

Phải biết rằng trước đó, ở Hạ Giới giới Cổ Võ, họ đã coi thường tán tu rồi, giờ thế tục còn không có nhiều cao thủ đã đột phá Thiên Cảnh.  

 

“Có lẽ họ vốn không coi người thế tục ra gì”.  

 

Lúc này, Mạnh Thiên Lan chợt nói.  

 

Dương Thanh gật đầu, tuy Diệp Chiến Quốc không muốn thừa nhận nhưng cũng hiểu đây là sự thật.  

 

“Được rồi, cứ kệ thế gia Cổ Võ đi”.  

 

Diệp Chiến Quốc không muốn nói nhiều về thế gia Cổ Võ, ông ta nhìn Dương Thanh, lo lắng nói: “Quỷ Thủ là người của thế gia Cổ Võ họ Tề, cậu để ông ta gia nhập quân đoàn cao thủ cũng không ổn lắm nhỉ?”  

 

Mạnh Thiên Lan cũng nhìn về phía Dương Thanh, nhíu mày: “Quỷ Thủ là cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm trung kỳ, có thực lực hàng đầu thế tục, nếu ông ta gia nhập quân đoàn cao thủ thì chúng tôi không kiểm soát nổi ông ta”.  

 

Dương Thanh khẽ lắc đầu: “Thiên Lan, cô không cần kiểm soát ông ta, chỉ cần hiểu việc ông ta gia nhập quân đoàn cao thủ sẽ có tác dụng rất lớn với chúng ta là được”.  

 

“Còn về chuyện phản bội thì hai người cứ yên tâm, ông ta sẽ không phản bội đâu”.  



Còn một câu mà Dương Thanh chưa nói, đó là chắc chắn Quỷ Thủ sẽ không phản bội nếu Dương Thanh chưa rời khỏi thế tục. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK