Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Anh Hùng lạnh lùng nhìn Hà Hồng Viễn, nói: “Xem ra ông vẫn chưa nhận ra sai lầm của mình, nếu vậy thì ông không cần sống nữa”.

 

Hà Hồng Viễn lập tức biến sắc, sợ hãi nói: “Hạ Anh Hùng, cậu không được giết tôi, dù sao tôi cũng từng là bố cậu, nếu cậu giết tôi, cậu sẽ bị mọi người coi là tên súc sinh giết bố, chẳng lẽ cậu muốn chịu tiếng xấu đó suốt đời à?”

 

Hạ Anh Hùng cười khẩy: “Hình như ông đã quên một chuyện, năm đó tôi mất trí nhớ nên mới bị ông lừa làm con ông, tôi không truy cứu việc ông lừa tôi thì thôi, ông còn định lôi chuyện này ra nói à”.

 

Ông ta nói rồi không quan tâm tới Hà Hồng Viễn nữa, bỗng giơ tay lên, một vòng xoáy năng lượng khủng khiếp xuất hiện trong tay ông ta, cả nhà họ Hà bị thiên uy đáng sợ bao trùm.

 

Vào lúc này, những người trong trang viên nhà họ Hà đều run lẩy bẩy, ngay cả các cao thủ Thiên Cảnh đến từ gia tộc Cổ Võ họ Khương cũng run lên.

 

Chỉ là một phần linh hồn mà vừa giơ tay lên đã tạo ra thiên uy đáng sợ như thế, chủ nhân của phần linh hồn này sẽ mạnh đến mức nào?

 

Hà Hồng Viễn tái mặt, sợ hãi nói: “Hạ Anh Hùng, tôi biết sai rồi, xin cậu cho tôi một con đường sống”.

 

Hạ Anh Hùng lạnh lùng nói: “Nếu các người đối xử thật lòng với con gái tôi, chẳng những tôi không làm hại nhà họ Hà mà còn giúp nhà họ Hà trở thành thế gia Cổ Võ hàng đầu, nhưng các người không hề tử tế với con bé, còn ức hiếp con bé, nếu thế thì nhà họ Hà cũng không cần tồn tại nữa”.

 

Bàn tay phải mang theo khí thế từ trời đất của ông ta chậm rãi giơ lên, thiên uy khủng khiếp bùng nổ.

 

Hà Hồng Viễn cảm thấy người mình đã bị một luồng sức mạnh vô hình trói buộc, khiến lão ta không sao nhúc nhích nổi, còn không thốt nên lời.

 

Lão ta biết Hạ Anh Hùng định giết lão ta thật.

 

Giờ chỉ có Hạ Hà có thể cứu lão ta.

 

Nhưng giờ lão ta còn không nói nên lời, nhờ Hạ Hà giúp kiểu gì chứ?

 

Hơn nữa, mẹ Hạ Hà đã chết ở nhà họ Hà, Hạ Hà vốn căm hận nhà họ Hà, sao có thể cứu lão ta?

 

Lúc này, ánh mắt Hạ Hà vô cùng phức tạp, cô ta cũng không nói đỡ cho Hà Hồng Viễn, còn nhìn Hà Hồng Viễn bằng ánh mắt căm hận.

 

Tuy đầu sỏ là Hà Chí đã chết, nhưng Hà Hồng Viễn thì chưa.

 

Hạ Hà hiểu rõ,nếu không có sự ủng hộ từ Hà Hồng Viễn, Hà Chí sẽ không dùng cô ta để đổi lấy lợi ích hết lần này tới lần khác.

 

“Ông có thể nể mặt tôi, cho Hà Hồng Viễn một con đường sống không?”

 

Đúng lúc này, Khương Kiếm vẫn không can thiệp vào bỗng lên tiếng.

 

Cao thủ Thiên Cảnh nhà họ Khương đang bảo vệ ông ta, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

 

Nghe thấy Khương Kiếm nói thế, mọi người đều kinh ngạc.

 

Chẳng lẽ hồi nãy ông ta không thấy thực lực của Hạ Anh Hùng mạnh đến mức nào à? Không ngờ ông ta dám đứng ra vào lúc này, không khác gì chán sống.

 

Hạ Anh Hùng lạnh lùng nhìn Khương Kiếm, nhíu mày: “Ông là ai? Dám bảo vệ cả người mà Hạ Anh Hùng tôi muốn giết à?”

 

Khương Kiếm vội nói: “Tôi tên Khương Kiếm, đến từ nhà họ Khương ở Hạ Giới giới Cổ Võ, bố tôi là chủ gia tộc họ Khương, Khương Cửu Hùng, có lẽ ông biết”.

 

Hạ Anh Hùng cười khẩy, híp mắt nhìn chằm chằm vào Khương Kiếm: “Một quân cờ của Thủ Hộ Minh cũng xứng để được tôi biết à? Nếu tôi không đoán nhầm, việc con gái tôi suýt bị hại cũng liên quan tới ông đúng không?”

 

Sắc mặt Khương Kiếm lập tức vô cùng khó coi, ông ta không ngờ mình đã nhắc đến bố rồi mà Hạ Anh Hùng vẫn không quan tâm.

 

Quan trọng là Hạ Anh Hùng lại nói chủ gia tộc họ Khương vẫn chưa có tư cách để được ông ta biết.

 

Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, Khương Cửu Hùng là một trong các cao thủ đứng đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK