Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mấy cao thủ đi theo Khương Nguyên Long còn lại cũng hết sức kinh hãi, đòn đánh hồi nãy của Đỗ Bá đúng là quá đáng kinh ngạc, tuy chưa khiến Hùng An bị thương nặng, nhưng sức mạnh bùng nổ từ đó đủ để khiến người ta hết hồn.  

 

Đỗ Bá cầm Võ Thần Thương, lạnh lùng nói: “Mong tiền bối dẫn người rời đi, bằng không đừng trách tôi không khách sáo!”  

 

Rõ ràng hồi nãy lão ta vẫn chưa dốc toàn lực, chỉ một đòn đã đẩy Hùng An lùi mấy chục bước.  

 

Thực lực mà đòn đánh này thể hiện đã chứng minh thực lực của lão ta, thực sự vô địch dưới Thiên Cảnh.  

 

Nếu cao thủ Thiên Cảnh không ra tay, có lẽ không ai làm gì được Đỗ Bá.  

 

Hùng An giận không để đâu cho hết, cảm thấy rất nhục nhã, ông ta là cao thủ của giới Cổ Võ mà lại bị một cao thủ cùng cảnh giới ở thế tục đẩy lùi.  

 

Tuy ông ta chưa thua, nhưng nếu đánh tiếp thì vẫn không thể thay đổi sự thật rằng ông ta sẽ thua trận.  

 

Tuy biết mình sẽ thua nhưng Hùng An vẫn muốn chiến đấu, ông ta tức giận gầm lên, cầm chùy tấn công Đỗ Bá.  

 

Trong mắt Đỗ Bá lóe lên ánh sáng sắc bén, Võ Thần Thương tỏa ra khí thế đáng sợ.  

 

“Đã vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!”  

 

Đỗ Bá nói rồi giậm mạnh chân, lập tức biến mất.  

 

“Keng keng keng!”  

 

Linh khí của hai người va vào nhau, phát ra tiếng va chạm giòn giã, uy lực khủng khiếp của linh khí khiến những người đang có mặt cảm nhận được áp lực khổng lồ.  

 

Hùng An không ngừng lùi lại mấy chục bước, mãi đến khi bị dồn vào góc tường, không lùi được nữa.  

 

Cây thương trong tay Đỗ Bá bỗng đâm về phía Hùng An thêm lần nữa, con ngươi của Hùng An chợt co lại, trên mặt tràn ngập vẻ hoảng sợ, hơi thở của cái chết bao trùm lấy ông ta, mũi nhọn của Võ Thần Thương ngày càng gần.  

 

“Ầm!”  

 

Tiếng nổ rung trời vang lên!  

 

Đúng lúc sắp đâm vào giữa lông mày Hùng An, Võ Thần Thương bỗng đổi hướng, đâm mạnh vào tảng đá sau lưng Hùng An, sau tiếng vang, tảng đá đó lập tức nổ tung.  

 

Hùng An ngẩn ra, người đầm đìa mồ hôi lạnh, thậm chí còn hơi run rẩy.  

 

Sau khi đánh nát tảng đá, Đỗ Bá không hề quan tâm đến Hùng An, quay người rời đi.  

 

Hùng An nhìn theo bóng lưng Đỗ Bá, cảm thấy vô cùng nhục nhã, ông ta siết chặt cây chùy trong tay, trong mắt tràn ngập sát khí mãnh liệt.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK