Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

  “Xem ra Hạ Hà đã mất trí nhớ rồi, nó đã đồng ý với bố rằng sẽ làm thiếp của Trần Dương nên bố mới bất ngờ công bố tin chọn tôi làm người thừa kế”.  

      Hà Chí cười nói với Tần Hoài bên cạnh.  

      Tần Hoài cũng nhìn về phía Hạ Hà đang hơi đờ đẫn, khẽ gật đầu: “Cô ta đã uống đan dược chứa độc tố có thể khiến người ta mất trí nhớ, chắc chắn cô ta không nhớ gì nữa rồi, giờ chúng ta chỉ cần chờ chủ gia tộc công bố tin mừng là ông đã trở thành người thừa kế thôi!”  

      Đúng lúc này, Hà Hồng Viễn với mái tóc bạc trắng bước tới, ngồi vào ghế chủ nhà.  

      “Gọi các vị tới họp muộn thế này chỉ vì một chuyện thôi, đó là tôi đã chọn xong người thừa kế chức chủ gia tộc”.  

      Hà Hồng Viễn nhìn quanh, lạnh lùng nói.  

      Nghe thấy thế, Hà Chí đang ngồi cạnh lão ta càng cười tươi hơn, quả nhiên sắp chọn ra người thừa kế rồi.

 

Trong lúc nhất thời, rất nhiều người đều nhìn về phía Hà Chí, cũng có một số người nhìn sang Hà Hùng.  

 

Người thừa kế chức chủ gia tộc chỉ có thể là một trong hai người họ thôi.  

 

“Tôi tuyên bố chọn Hà Hùng làm người thừa kế nhà họ Hà kể từ hôm nay, lễ thừa kế sẽ được tổ chức vào ngày khác!”  

 

Trước sự chờ mong của mọi người, Hà Hồng Viễn nói.  

 

Nghe thấy thế, ai cũng ngạc nhiên!  

 

Nụ cười trên mặt Hà Chí cứng đờ, ngay cả Hà Hùng cũng có vẻ kinh ngạc.  

 

Có thể nói, trừ Hà Hồng Viễn và Hạ Hà ra, những người khác đều rất ngạc nhiên khi biết Hà Hùng được chọn làm người thừa kế.  

 

Hà Hồng Viễn vẫn luôn bồi dưỡng Hà Chí như người thừa kế, nhất là trong mấy năm gần đây, lão ta đã dần giao phần lớn sản nghiệp của nhà họ Hà cho Hà Chí quản lý.  

 

Chỉ có một số người ủng hộ Hà Hùng, nhưng cũng ủng hộ âm thầm mà thôi.  

 

Sau giây phút sững sờ ngắn ngủi, Hà Chí bỗng đứng dậy, nhìn chằm chằm vào Hà Hồng Viễn bằng đôi mắt đỏ ngầu: “Bố, tại sao ạ?”  

 

Hà Hồng Viễn nhíu mày, lạnh lùng nhìn Hà Chí: “Con là con ta, Hà Hùng cũng là con ta, ta chọn nó làm người thừa kế thì có vấn đề gì à?”  

 

Hà Chí siết chặt nắm tay, cắn răng: “Bao năm qua, con đã cống hiến biết bao nhiêu cho nhà họ Hà? Hà Hùng có thể sánh bằng chắc?”  

 

“Hà Hùng có tư cách gì để so sánh với con?”  

 

Ánh mắt Hà Hồng Viễn càng lạnh lẽo hơn, lão ta bị Hạ Hà ép nên mới bất đắc dĩ đưa ra quyết định như thế, giờ Hà Chí lại dám chất vấn quyết định của lão ta trước mặt mọi người, chuyện này khiến Hà Hồng Viễn đã tức giận sẵn càng giận dữ hơn.  

 

“Nếu ta không cho con quyền hạn và tài nguyên hơn xa Hà Hùng, con có thể mang những thành tích đó về cho nhà họ Hà à? Giờ con đang nghi ngờ quyết định của ta đúng không?”  

 

Giọng Hà Hồng Viễn vô cùng lạnh lẽo.  



Hà Chí không khỏi giật mình, lúc này ông ta mới nhận ra mình đã hoàn toàn chọc giận Hà Hồng Viễn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK