Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Biết Dương Thanh muốn để họ rời đi, đám người Mã Siêu lập tức biến sắc.  

 

Mã Siêu không hề do dự, nói ngay: “Anh Thanh, em muốn ở lại giúp anh!”  

 

Hai anh em nhà họ Tống cũng nói: “Cậu Thanh, tuy thực lực của anh em chúng tôi có hạn, nhưng nếu ở lại thì cũng có thể làm mấy việc nhỏ giúp cậu, chúng tôi sẵn lòng ở lại!”  

 

Phùng Tiểu Uyển cũng vội nói: “Anh Thanh, em cũng muốn ở lại, tuy em không biết võ công nhưng y thuật cũng tạm được, có thể giúp anh”.  

 

Ngay cả Phùng Giai Di cũng nói: “Tôi ở lại!”  

 

Thấy thế, Dương Thanh cảm thấy rất ấm áp, nhưng anh hiểu nếu để họ ở lại bên anh thì cũng không giúp được gì.  

 

Nhất là bé Tĩnh An - con của Mã Siêu và Ngải Lâm còn chưa đầy một tuổi nữa.  

 

Dương Thanh nhìn đám người, nghiêm nghị nói: “Tôi biết mọi người đều muốn giúp tôi, nhưng lần này, kẻ địch mà tôi phải đối mặt rất mạnh, là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đến từ thế gia võ thuật nước Dương”.  

 

“Mọi người ở lại thì cũng không giúp được gì cho tôi, nếu mọi người muốn giúp tôi thật thì hãy tạm thời rời khỏi Yến Đô, sau khi tôi đối phó với cao thủ nước Dương xong, chúng ta sẽ gặp lại”.  

 

Nghe thấy thế, ai cũng có vẻ không cam lòng.  

 

Mã Siêu siết chặt nắm tay, chỉ hận mình đã hôn mê nửa năm ròng, bỏ lỡ cơ hội tu luyện rất lâu, bây giờ chỉ có thể trở thành gánh nặng của Dương Thanh.  

 

Hoài Lam cũng nói: “Anh Thanh nói không sai, kẻ địch lần này quá mạnh, mọi người ở lại cũng không giúp được gì cho anh ấy, còn có thể trở thành gánh nặng của anh Thanh”.  

 

Cô ta nói rồi nhìn về phía Mã Siêu: “Nhất là anh Siêu, chắc chắn người nước Dương đã tìm hiểu kỹ quan hệ giữa anh và anh Thanh rồi, cũng biết tình anh em giữa hai người rất sâu sắc, nếu tôi là người nước Dương, định ra tay thật, chắc chắn sẽ bắt đầu từ chỗ anh, chị Lâm hay bé Tĩnh An đều là điểm yếu lớn nhất của anh đấy”.  

 

Hoài Lam cũng không nói rõ hẳn ra, nhưng sau khi cô ta nói xong, Mã Siêu vẫn kinh hãi đến mức đổ mồ hôi lạnh.  

 

Lần này, thế gia võ thuật phía sau ba tài phiệt lớn nước Dương đều cử cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đến, sau khi Dương Thanh lên sàn đấu võ, đừng nói là Siêu Phàm Cửu Cảnh, ngay cả một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh cũng có thể dễ dàng bắt Ngải Lâm và bé Tĩnh An đi.  

 

Một khi Ngải Lâm và bé Tĩnh An bị bắt, thậm chí không cần dùng Mã Siêu để uy hiếp Dương Thanh, Dương Thanh cũng đã nhận thua vì Ngải Lâm và bé Tĩnh An rồi.  

 

Bây giờ ở Chiêu Châu, nếu thế gia võ thuật không xuất hiện, có lẽ chỉ mình Dương Thanh mới có thể đẩy lùi cao thủ của thế gia võ thuật nước Dương.  

 

Chỉ cần Dương Thanh nhận thua, chắc chắn tài phiệt nước Dương sẽ nhanh chóng tiến vào và mở rộng quy mô ở Chiêu Châu, cho đến khi nắm giữ hết mạch máu kinh tế ở nơi này.  

 

Hoài Lam lại nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển, nói: “Còn cả em nữa, y thuật của em rất cao siêu, có lẽ đã bị một số kẻ nhắm đến rồi, em mới là người dễ gặp nguy hiểm nhất, tốt nhất em nên trốn đi, ít nhất cũng phải chờ anh Thanh giải quyết xong phiền phức trước mắt”.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK