Mục lục
Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ, trong số năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn, thực lực của Ứng Thiên Hành xem như yếu nhất, nếu lão ta có Vô Hình Thuẫn thì sẽ thực sự vô địch dưới Thiên Cảnh.  

 

Có thể tưởng tượng được, thực lực của Thần Hành Tông cũng sẽ tăng vọt theo.  

 

“A... Đừng!”  

 

Cao Hùng đau đớn hét lên.  

 

Lúc này, một lá chắn trong suốt bỗng lơ lửng trên đỉnh đầu Cao Hùng.  

 

Vô Hình Thuẫn trông như một tấm thủy tinh trong suốt, nhìn rất bình thường, nhưng lại tỏa ra sức mạnh vô cùng đáng sợ.  

 

“Đây là bảo vật của Thần Hành Tông tôi, đã đến lúc nó về với chủ rồi!”  

 

Ứng Thiên Hành hét lớn, lao về phía Vô Hình Thuẫn.  

 

“Theo giao hẹn giữa năm tông môn hàng đầu Ma Sơn, bảo vật đã biến mất mười năm sẽ trở thành vật vô chủ, giờ vừa đúng mười năm, Vô Hình Thuẫn đã là vật vô chủ, ai cũng có thể có được!”  

 

Nhậm Kinh Luân vừa nói vừa xông về phía Vô Hình Thuẫn.  

 

Cao Hùng hét lớn: “Vô Hình Thuẫn là của tôi, đừng ai hòng cướp nó đi!”  

 

Lệ Trần đứng im, không hề di chuyển.  

 

Đỗ Bá cũng không nhúc nhích, cầm Võ Thần Thương canh giữ trước Tàng Thư Các.  

 

Cao thủ nhà họ Khương đều ngơ ngác, lúc này, Ứng Thiên Hành, Nhậm Kinh Luân vừa muốn trở thành cung phụng của nhà họ Khương và Cao Hùng vừa quỳ xuống đất xin gia nhập nhà họ Khương lại đánh với nhau vì một món linh khí.  

 

Họ muốn đi phá hoại thiên kiếp nhưng lại bị Đỗ Bá ngăn cản, sức chiến đấu của Đỗ Bá đang cầm Võ Thần Thương đã vượt xa bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, chỉ với họ thì không thể đánh bại Đỗ Bá.  

 

Hơn nữa, vẫn còn hai cao thủ hàng đầu của Ma Tông là Ảnh Ma và Hồng Ma, bốn cao thủ nhà họ Khương không làm gì được đội ngũ này.  

 

Khương Nguyên Long cũng nhìn về phía Vô Hình Thuẫn, nhưng lão ta là cao thủ Thiên Cảnh, không ra tay được.  

 

Lệ Trần vui vẻ nhìn Khương Nguyên Long: “Nhà họ Khương đúng là ngày càng thụt lùi, ngay cả loại người này cũng muốn trở thành cung phụng nhà họ Khương, người không biết còn tưởng nhà họ Khương là trạm thu mua rác đấy!”  

 

Sắc mặt Khương Nguyên Long càng thêm khó coi, lão ta vẫn im lặng, lạnh lùng nhìn ba người đang tranh giành Vô Hình Thuẫn.  

 

“Đoàng!”  

 

Đúng lúc này, một tia sét lại giáng xuống, tiếng vang khiến cả Ma Sơn chấn động.  

 

“Thiên kiếp sắp kết thúc rồi!”  

 

Lệ Trần ngẩng đầu nhìn trời, mỉm cười.  

 

Mấy tia sét trước khi thiên kiếp kết thúc vô cùng mạnh mẽ, nhưng không bằng được lúc thiên kiếp mạnh nhất, mấy tia sét cuối cùng này là tiêu chí mà người vượt thiên kiếp phải thành công vượt qua.  

 

Khương Nguyên Long thấy thế, bèn ngẩng đầu nhìn thiên kiếp trên trời, thấy mây đen đang dần tan biến, bèn tức giận quát: “Ngừng tay cho tôi! Nếu không phá thiên kiếp, đối phương sắp thành công vượt qua thiên kiếp rồi!”  

 

Nghe thấy tiếng quát này, đám người Ứng Thiên Hành mới hoàn hồn, ba người đều rùng mình, cùng nhìn lên trời.  



Tuy họ đều muốn lấy được Vô Hình Thuẫn, nhưng so với việc trở thành cung phụng nhà họ Khương, họ càng muốn được thành công gia nhập nhà họ Khương hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK