Có thể nói anh đã lừa được Dược Ly, nếu Dược Vương cũng bị anh lừa nốt, Lưu Ba còn đường sống à?
Đương nhiên, độ nguy hiểm khi anh đến Dược Vương Cốc cũng sẽ rất lớn, chỉ cần hơi sơ suất, có lẽ anh sẽ phải chôn xương ở đây.
Hoài Lam đang đứng cạnh lập tức cuống cả lên, vội nói: “Anh Thanh, anh không thể đến Dược Vương Cốc được, thủ đoạn của cốc chủ Dược Vương Cốc rất tàn nhẫn, nếu anh tới đó thì sẽ rất nguy hiểm”.
Cô ta nói rồi căm tức nhìn Dược Ly: “Nơi này là phủ Hoài Thành, anh Thanh là khách quý của ông nội tôi, các người không được đưa anh ấy đi!”
Dược Ly không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.
Dương Thanh đối mặt với ông ta, không hề sợ hãi.
Anh cảm nhận được khí thế rất mạnh trên người đối phương.
Quả nhiên Dược Ly rất mạnh, chắc ông ta đã đến Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, thậm chí mạnh hơn nữa rồi.
Dương Thanh gần như không có hy vọng gì trong việc giết Dược Ly.
Bây giờ trạng thái mạnh nhất của anh chỉ mới miễn cưỡng ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.
Thế nên bây giờ anh đang dùng cách cáo mượn oai hùm, lợi dụng thân phận thần bí có lẽ có để uy hiếp Dược Ly, khiến ông ta không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Đúng là Dược Ly đã bị lời nói của Dương Thanh dọa, dù sao Dương Thanh vẫn còn rất trẻ mà đã có thực lực mạnh mẽ như thế, ông ta không thể không nghi ngờ về việc Dương Thanh đến từ gia tộc Cổ Võ đứng đầu.
Dương Thanh thản nhiên nói: “Chẳng phải hồi nãy ông vừa hỏi tôi có dám đến Dược Vương Cốc không ư? Bây giờ tôi sẽ tới Dược Vương Cốc với các người, đi thôi!”
Dáng vẻ bình tĩnh của anh khiến Dược Ly càng lo lắng hơn.
Thấy Dương Thanh mới nói mấy câu mà đã khiến Dược Ly sợ hãi, Hoài Lam đang định khuyên Dương Thanh đừng đến Dược Vương Cốc cũng không nói gì nữa, chỉ căng thẳng nhìn Dược Ly.
Ba phút sau, Dược Ly mới híp mắt, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Cậu Thanh cứ đùa, sao tôi lại nghi ngờ cậu không dám đến Dược Vương Cốc chứ? Nhưng Lưu Ba là khách quý của sư phụ tôi, nếu cậu Thanh muốn tìm Lưu Ba thì chỉ có thể tới Dược Vương Cốc, tìm bố tôi để đòi người rồi”.
Dương Thanh cười khẩy: “Nếu vậy thì còn phí lời làm gì nữa? Đi thôi!”
Dược Ly nói: “Mong cậu Thanh hiểu cho!”
Dương Thanh thầm khen ngợi, không hổ là đệ tử được Dược Vương coi trọng nhất, co được duỗi được, khi nhận ra có lẽ Dương Thanh có chỗ dựa rất mạnh, ông ta thay đổi thái độ ngang ngược hồi nãy ngay.
Dương Thanh lạnh nhạt nói: “Dẫn đường đi!”
Bây giờ Lưu Ba đang ở Dược Vương Cốc, anh phải giết Lưu Ba thì mới hóa giải được cổ trùng Vô Tâm trong người, nên anh phải tới đó một chuyến.
Nhưng đúng lúc này, một luồng khí thế đáng sợ bỗng giáng xuống, lập tức bao trùm cả phủ Hoài Thành.
“Dược Vương Cốc to gan thật, ngay cả phủ Hoài Thành của tôi mà cũng dám xông vào ư?”
Ngay sau đó, thành chủ Hoài Thành xuất hiện trong tầm mắt mọi người.