Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bà Loan thở dài một hơi, dường như đã nghĩ thông suốt gì đó, sau đó lại hơi mỉm cười nói: “Làm đi, những gì tôi cần nói cũng đã nói hết rồi, vẫn là câu nói kia thôi, Lê Văn Vân, tôi vẫn xem trọng cậu như trước, cảm thấy cậu có hy vọng, chiến tranh đang rất gần, đợi đến khi chiến tranh bùng nổ, thời điểm cậu nhận ra chống cự không nổi nữa, hãy tới tìm tôi, tôi sẽ bảo toàn một mạng cho cậu...”. 

“Không có ngày đó đâu, thời điểm tôi thật sự không chống cự được, tôi sẽ chết trên chiến trường thôi” Lê Văn Vân xua tay. 

Bà Loan thở dài một hơi, sau đó đứng dậy nói: “Mai Quế, dẫn cậu ta đi đón người đi!” 

Hồng Mai Quế đứng lên, cô ta đi tới trước mặt Lê Văn Vân, chủ động nắm lấy tay Lê Văn Vân nói: “Mau đi thôi, tôi đưa anh đi gặp hai cô tình nhân nhỏ!” 

Khóe miệng Lê Văn Vân hơi cong cong, anh đứng dậy, sau đó lại nghĩ tới gì đó, bỗng nhiên quay đầu nhìn bà Loan hỏi: “Bà nói người sáng lập ra Hồng Nguyệt các người có tổng cộng bảy người, giờ còn mấy người sống sót?” 

Bà Loan lắc đầu nói: “Cái này tôi cũng không rõ lắm, đã rất lâu rồi tôi không liên lạc lại với những người bạn già đó. Cũng chỉ ngẫu nhiên mới xuất hiện ở Hồng Nguyệt một lần, có khi đã chết hết chỉ còn lại mình tôi, hoặc tất cả đều sống, ai biết được?” 

Lê Văn Vân cười khẽ một tiếng, sau đó anh cũng không nhiều lời dò hỏi thêm nữa. 

Anh và Hồng Mai Quế cùng rời khỏi căn nhà, sau đó anh nhíu mày hỏi: “Hai người bọn họ hiện đang ở đâu?” 

“Vẫn ở trong khu nhà nhỏ này thôi, chỉ là ở trong căn nhà khác!” Hồng Mai Quế nói: “Có điều này phải hỏi lại, anh thật sự khống chế được Bùi Nghênh Tùng à?” 

Lê Văn Vân khẽ gật đầu, sau đó vừa đi về nơi cần đến, vừa nói: “Còn chuyện này, thật ra tôi có vài vấn đề muốn hỏi cô.” 

“Anh nói đi!” Hồng Mai Quể dò hỏi. 

“Cô tìm tôi hợp tác, rốt cuộc là có mục đích gì?” Lê Văn Vân bình tĩnh mở miệng hỏi. 

Hồng Mai Quế nghe được lời Lê Văn Vân nói, cô ta khẽ mỉm cười đáp: "Chỉ là cuộc hợp tác đơn thuần thôi!". 

Lê Văn Vân giương mắt nhìn cô ta: "Hợp tác đơn thuần thôi? Rõ ràng cô biết sự tồn tại của đám người Hồng Nguyệt, nói cách khác, cô hẳn là biết đến sự tồn tại của bà Loan hoặc là sáu vị còn lại. Mặc dù tôi giúp cô giải quyết Bùi Nghênh Tùng, nhưng cô cũng không có cách rời khỏi Hồng Nguyệt! Vậy mục đích cô hợp tác với tôi rốt cuộc là vì cái gì?" 

Hồng Mai Quế cứng họng, cô ta buông lỏng cánh tay Lê Văn Vân, che miệng nói: "Uầy, hà tất phải nghiêm túc vậy sao, tóm lại tôi và anh hợp tác cũng đâu phải chuyện gì xấu, ngược lại còn giúp anh có thêm tin tức về Hồng Nguyệt, đâu cần phải nghiêm túc đến mức thể chứ". 

Lê Văn Vân nhìn cô ta một cái thật sâu. 

Trước đó anh cho rằng Hồng Mai Quế thật sự muốn rời khỏi Hồng Nguyệt, nhưng hiện giờ thì có lẽ không phải thế, cái gọi là rời khỏi Hồng Nguyệt chỉ là ngụy trang! 

Kiểu người như Hồng Mai Quế, hợp tác với anh chắc chắn là có mục đích, chỉ là hiện giờ có lẽ Hồng Mai Quế không muốn bại lộ, mà cũng đúng với lời cô ta nói, cô ta không có làm chuyện gì xấu, ngược lại còn giúp Lê Văn Vân thu về chút ít tin tức hữu dụng. 

Lê Văn Vận hờ hững nói: "Tôi mặc kệ cô hợp tác với tôi vì cái gì, vẫn là câu nói đó, tôi tuyệt đối sẽ không nhân từ nương tay với bất kỳ kẻ xấu nào, tốt nhất cô đừng có mục đích xấu gì." 

“Tôi còn có thể có mục đích gì được nữa, tôi chỉ là... Muốn ngủ cùng anh mà thôi." Hồng Mai Quế che miệng cười khẽ, điệu bộ lẳng lơ quyến rũ vô cùng. 

Tất nhiên, Lê Văn Vân không tin lời cô ta nói! 

Anh khẽ hừ một tiếng, dưới sự chỉ dẫn của Hồng Mai Quế, bọn họ nhanh chóng tiến vào bên trong một ngôi nhà cao tầng, Hồng Mai Quế đi tới trước cánh cửa gõ gõ mấy cái, rất nhanh sau đó, cửa phòng mở ra. 

“Chị Mai Quế!" Sau cánh cửa, một cô gái cỡ tuổi hai mươi, nhìn thấy Hồng Mai Quế thì vội vàng chào hỏi. 

Hồng Mai Quế vẫy vẫy tay, sau đó nở nụ cười xinh đẹp nói: "Hai người bọn họ đâu?" 

“Ở trong phòng!” Người kia trả lời. 

Lê Văn Vân đi vào phòng, phát hiện bên trong căn phòng còn có bốn năm người nữa, tất cả đều là nữ, không hề có bóng dáng đàn ông. 

“Thấy chưa? Tôi đã nói rồi, sẽ không để bọn họ chịu oan ức đầu, dù sao cũng là tình nhân nhỏ của anh mà, sao tôi có thể ngược đãi họ được chứ?" Hồng Mai Quế cười nói hì hì. 

Lê Văn Vân thở phào một hơi, anh đi tới trước một căn phòng, đẩy cửa phòng ra. 

Vừa mới đẩy cửa ra, trong phòng, hai người Vương Giai Kỳ và Trần Hi đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn về phía Lê Văn Vân! 

Lúc này, thoạt nhìn hai người trông rất bình thường, quần áo cũng cực kỳ sạch sẽ, sau khi thấy Lê Văn Vân, bọn họ vui mừng như điên, bỗng đứng lên nói: "Lê Văn Vân!" 

Vương Giai Kỳ vốn có tính cách hoạt bát hơn thậm chí còn nhảy dựng lên, chạy tới bên phía Lê Văn Vân, ôm Lê Văn Vân vào lòng. 

Lê Văn Vân cười cười hỏi: "Hai người... Không có việc gì chứ?" 

“Không có việc gì, bọn họ không làm gì chúng tôi hết, chỉ cấm không cho chúng tôi ra khỏi cửa, cũng không cho chúng tôi chơi điện thoại, còn lại không có vấn đề gì hết." Trần Hi đứng bên cạnh nói. 

Vương Giai Kỳ nhìn lướt qua Hồng Mai Quế, lạnh lùng hỏi: "Chúng tôi có thể đi được chưa?" 

“Điều đó là đương nhiên" Hồng Mai Quế khẽ mỉm cười, sau đó vỗ vỗ tay, mấy người kia cầm hai cái túi tới, đây là túi của Trần Hi, bên trong có giấy tờ tùy thân. 

“Chúng ta đi thôi!” Lê Văn Vân nói với vẻ nhàn nhạt. 

Vương Giai Kỳ và Trần Hi khẽ gật đầu, lúc này, Hồng Mai Quế bĩu môi nói: "Lê Văn Vân, anh có tình nhân nhỏ rồi là mặc kệ người ta vậy sao? Chẳng phải trước đó lúc tới anh nói tối sẽ cho tôi ăn no sao?" 

Vương Giai Kỳ và Trần Hi bên cạnh nghe được lời này, khuôn mặt xinh đẹp lập tức đỏ lên. 

Lê Văn Vân cạn lời, anh trừng mắt liếc nhìn Hồng Mai Quế một cái, không nhiều lời, trực tiếp lôi kéo hai người phụ nữ cùng rời khỏi! 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK