Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dứt lời, ông ta liếc nhìn Lê Văn Vân hỏi: "Cậu biết lão phu là ai không?" 

Lê Văn Vân đen mặt nói: "Ông chính là tiến sĩI kia à? Tôi nhớ ông ta là người nước ngoài." 

“Không phải đầu” Lão ho khan nói: “Nhưng lúc đó phòng thí nghiệm của ông ta ở chỗ của chúng tôi, rồi tôi được Người Gác Đêm mời về làm vệ sĩ cho ông ta. Lúc trước, tôi đã tận mắt chứng kiến ông ta rời đi, có lẽ cái gọi là thi thể kia là do ông ta để lại, Người Gác Đêm cũng dễ báo cáo kết quả." 

Dứt lời, ông ta liếm môi nói: "Giản Hưng, cậu có biết không? Bây giờ cậu ta đang làm việc cho người này." 

Lê Văn Vân hít ngụm khí lạnh. 

Tin tức này thật sự như một quả bom. 

Tiến sĩI là một thiên tài, cũng có thể gọi là quỷ tài, từng là nhà khoa học của Người Gác Đêm, người đời sau còn gọi ông ta là nhà khoa học điên rồ. 

Bây giờ rất nhiều thứ trong Người Gác Đêm, kể cả dao tiêu chuẩn và đồ chiến đấu hiện nay của Người Gác Đêm, đều do ông ta phát minh ra. 

Đồ chiến đấu của Người Gác Đêm có thể phát huy chân khí trong cơ thể lên mức tối đa, còn dao tiêu chuẩn càng là mấu chốt trong mấu chốt. 

Sau đó, người này đã làm một chuyện cực kỳ đáng sợ, còn cụ thể là chuyện gì thì trên tư liệu của ông ta không có giải thích cặn kẽ. Đó đã là chuyện từ bốn năm mươi năm về trước rồi, lúc đó, Trác Nhất Minh buộc phải đích thân ra tay, dứt khoát giết chết ông ta. 

Rồi tuyên bố ra bên ngoài rằng ông ta đã chết. 

"Ông ta đang ở đâu? Làm gì?" Lê Văn Vân hỏi. 

“Chuyện này thì tôi không biết.” Lão già nhún vai nói: “Có lẽ trên thế giới này cũng không có ai biết, kể cả Giản Hưng.” 

“Do đó Giản Hưng đã bị ông ta mê hoặc, nên mới phản bội Người Gác Đêm sao?” Lê Văn Vân híp mắt lại hỏi. 

"Giản Hưng nhiều lần muốn nói chuyện với tôi, xem ra vị tiến sĩT kia cũng đang để mắt đến tôi" Lê Văn Vân sờ cằm mình, nghi ngờ nói. 

“Có lẽ là vậy!” Lão già cười hì hì nói: “Hơn nữa tôi muốn nhắc nhở cậu, nhà khoa học điên rồ này không chỉ lợi hại trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học, mà còn là một thiên tài toàn diện, kể cả con đường võ đạo. Thậm chí tôi đã từng cảm thấy ông ta còn mạnh hơn cả Trác Nhất Minh, nhưng lúc đó Trác Nhất Minh chém một đao, tôi lại cảm thấy không mạnh như vậy." 

“Cũng chính vì chuyện đó mà tôi bị đày đến thành phố này mấy chục năm rồi.” Lão già thở dài. 

Lê Văn Vân thắc mắc: "Nói cách khác, Triệu Chỉ Nhu được sinh ra ở thành phố này? Vậy bố mẹ của cô ấy đâu?" 

“Bố mẹ của con bé à?” Lão già cười tự giễu: “Tôi không biết hắn chết ở nơi nào.” 

"Nói tóm lại, đó là toàn bộ những gì tôi muốn nói. Cậu hãy giữ kín tin tức này ở trong lòng đi, ít nhất là bấy giờ, tiến sĩ kia gần như đã yên tĩnh rồi." Lão già nói: "Bây giờ người của Giản Hưng và Demps đã trộn lẫn vào nhau rồi, nên tôi lo Demps và ông ta cũng đứng về phía nhau, đến lúc đó cậu đi tìm Demps lại có thêm sự xuất hiện của ông ta sẽ rất rắc rối." 

Lê Văn Vân từ từ thở ra nói: "Quả thật tin tức này rất quan trọng đối với tôi, cảm ơn ông." 

Lão già xua tay, rồi nằm xuống ghế nói: "Khi nào cậu đi thì nói cho tôi biết." 

“Được!” Lê Văn Vân gật đầu. 

Anh đứng dậy, quay về nhà của Lại Tuấn. 

Hơn một tiếng sau, ở tầng một nhà tại Tuấn đã bày ra một bàn thức ăn, mùi thơm ngào ngạt. 

“Ui chao, thật là trùng hợp, mọi người đang dùng bữa à?” ở cửa, Đao Ba ở trần, vẻ mặt hàng phấn đi vào nói: “Chúng ta ăn chung đi!” 

Trong tay anh ta còn cầm một chai rượu vang nói: "Tôi đã lấy nó từ trong trang viên của Lục Khiêm. Mẹ kiếp, bên trong vẫn còn khá nhiều đồ tốt." 

“Anh mau đi tắm đi!” Hoàng Thi Kỳ thấy bộ dạng này của anh ta thì lên tiếng: “Còn nữa anh hãy mặc áo vào đi, anh không thấy buồn nôn à?” 

Đao Ba lúng túng gãi đầu, dứt khoát đi về phía phòng bếp, sau khi tắm xong thì mặc quần áo vào, mới ngồi xuống bàn. 

“Mọi chuyện đã giải quyết xong hết chưa? Lê Văn Vân hỏi. 

Đao Ba gật đầu nói: "Ừm, người nhà của mấy người ở khu Bắc kia đều đã tìm thấy rồi. Còn bên Lục Khiêm thì có người đầu hàng, có người rời đi, trận chiến này chỉ chết có mấy người này. Bây giờ dưới trướng có khoảng ba nghìn tám trăm người, đa số đều từ trung cấp trở lên, sơ cấp chiếm tỷ lệ rất ít."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK