Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Ngày hôm nay, Người Gác Đêm số hai hệ Europa Flore Demps đã chết. 

Đây là thành viên trực hệ thứ hai của gia tộc Demps qua đời trong một khoảng thời gian ngắn ngủi. Người đầu tiên là Sean Demps! 

Lâm Hải, một chiếc xe việt dã đang chạy từ từ ở phía trước, Lê Văn Vân ngồi ở hàng ghế sau, bên cạnh anh là Phạm Nhược Tuyết và Trương Văn Hà, người lái xe là Cố Bạch, Lý Thu ngồi bên cạnh anh ta. 

súng bắn tỉa của Lý Thu đã cất trong cốp xe. 

“Lão đại, anh nghĩ thế nào?” Lý Thu hỏi. 

Lê Văn Vân đã nói cho bọn họ về tin tức vừa rồi vì vậy bọn họ hơi trầm mặc. 

Người của tiểu đội 11762 đều theo Lê Văn Vân đi đến khu Tội Ác rồi lại đi ra khỏi nơi đó. 

Lê Văn Vân thở dài một hơi nói: “Còn có thể làm gì bây giờ? Thi Kỳ mất tích ở khu Đông của khu Tội ÁC, mấy người bạn của tôi được sắp xếp đến đó cũng mất tích theo. Hơn nữa lần này thêm cả Liễu Ngọc, cảm giác như có một thế lực vô hình nào đó đẩy tôi đến khu Tội Ác” 

Phạm Nhược Tuyết gật đầu nói: “Đúng là như thế, thậm chí em còn nghi ngờ, đám người Khương Vỹ được sắp xếp đi đến khu Tội Ác sau đó lại mất tích ở đây đều là do Vương Hồng làm.” 

“Chắc không đầu, lão già Vương Hồng kia cũng coi như là người của chúng ta mà” Cố Bạch bĩu môi nói. 

Phạm Nhược Tuyết lắc đầu nói: “Nói thế nào đây, Lê Văn Vân và Demps mâu thuẫn với nhau không thể nào hòa giải được, bọn họ đã sớm biết tính cách của Lê Văn Vân, biết được Lê Văn Vân sớm muộn gì cũng sẽ chạy đến chiến đấu với Demps Europa một trận. Nhưng mà bọn họ cũng hiểu được rằng đối với nội bộ Người Gác Đêm mà nói, một trận chiến như vậy không phải là chuyện gì tốt đẹp. Hiện giờ chúng ta không có bất kỳ chứng cứ nào trong tay ca." 

“Mà nơi có thể kiềm chế được Lê Văn Vân đương nhiên chính là khu Tội ÁC” Phạm Nhược Tuyết lắc đầu nói: “Có điều đây cũng chỉ là suy đoán của một mình tôi mà thôi, đương nhiên cũng có thể là trùng hợp.” 

“Nhưng nếu chúng ta đi đến khu Tội Ác cũng rất nguy hiểm. Bên phía Demps đã tỏ rõ biết tường tận bệnh tình của Lê Văn Vân” Phạm Nhược Tuyết bình tĩnh nói: “Trong thời gian ba ngày e là Lê Văn Vân không thể nào khôi phục được.” 

“Bọn họ bày ra cái bẫy này trong khoảng nửa tháng gần đây, ở khu Tội Ác bên kia chỉ e rằng cũng đã chuẩn bị một cách vô cùng đầy đủ rồi. Chỉ cần Lê Văn Vân xuất hiện ở khách sạn. Fes thôi là có thể sẽ rơi vào trong vòng vây bọn chúng bố trí.” Phạm Nhược Tuyết trầm ngâm một chút nói. 

Mọi người cũng trở nên im lìm theo lời cô nói. 

Bọn họ không thể không thừa nhận, những phân tích vừa rồi của Phạm Nhược Tuyết có đạo lý nhất định. 

Trên thực tế, trước đó Lê Văn Vân cũng suy nghĩ như vậy. Mấy người Khương Vỹ đều là người vừa mới gia nhập Người Gác Đêm, cho dù muốn để bọn họ nhanh chóng trưởng thành nhưng vứt bọn họ vào một nơi như vậy cũng có chút không thích hợp. 

“Bất kể thế nào, bên phía Demps đã cho tôi thời gian chỉ có ba ngày, còn phải ngồi hơn mười giờ máy bay tới đó." Lê Văn Vân thở dài nói: "Liễu Ngọc vì tôi mới gặp phải tình cảnh nguy hiểm như vậy, tôi phải đi một chuyến mới được!" 

“Chúng ta cùng đi đi!” Cố Bạch nói. 

“Em cũng đi!” Phạm Nhược Tuyết hưởng ứng. 

Lê Văn Vân nhìn cô, cũng không phủ quyết. 

Anh thở dài nói: “Được, tôi về nhà một chuyến đã. Bố mẹ tôi bên này phải nhờ Tần Quốc Thành chăm sóc nhiều hơn. Tôi không muốn bọn họ lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nữa.” 

“Nếu thật sự không được thì đưa bọn họ đến chỗ Người Gác Đêm đi.” Phạm Nhược Tuyết nói. 

Lê Văn Vân lắc đầu nói: “Bọn họ không quen với cuộc sống ở đó, anh cũng không muốn để cho bọn họ biết mình đang làm việc nguy hiểm” 

Những người khác đều gật đầu. 

Bọn họ cũng có bố mẹ của mình, có người nhà của mình. Người nhà bọn họ cũng không biết bọn họ đang làm chuyện gì, ai cũng đều hiểu được suy nghĩ này của Lê Văn Vân. 

 

“Vậy anh định khi nào thì xuất phát?” Phạm Nhược Tuyết nói. 

“Càng sớm càng tốt, anh về nhà trước dặn dò bố mẹ anh một chút sau đó chúng ta suốt đêm trở về Yên Kinh.” Lê Văn Vân thở dài nói. 

Hai thanh đao của anh vẫn đang ở Yên Kinh. 

Phạm Nhược Tuyết gật đầu, rất nhanh chóng bọn họ đã về đến đường Bành Hồ Đông. Sau khi đỗ xe xong, Lê Văn Vân xuống xe đi vào bên trong biệt thự. 

Vừa mới vào nhà Lê Văn Vân đã nghe thấy trong phòng khách có tiếng hít thở, dường như là có người đang khóc. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK