Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Lê Văn Vân để yên cho cô ta kéo như thế. 

Khoảng mười hai giờ trưa, bọn họ đã thuận lợi đến nhà hàng Vinh Hoa. 

Đây là một toà kiến trúc kiểu Trung Quốc, Lê Văn Vân nhìn qua, có vẻ tổng cộng có năm 

tầng. 

Tuy nơi này khá đắt đỏ nhưng giống như Ngô Nghiêu nói, với danh tiếng là nhà hàng lớn nhất Lâm Hải nên đến giờ cơm vẫn tấp nập không ngớt như cũ. 

Tất nhiên đa số người ra vào nơi này đều là những nhân sĩ tinh anh của Lâm Hải. 

Lê Văn Vân sờ mũi nói: “Ở đây mà đi tầng càng cao, tiền nạp vào thẻ phải càng nhiều hơn 

sao?” 

Ngô Nghiêu gật đầu đáp: “Ừm, nhưng chúng ta ăn ở tầng một là được rồi, dù sao tôi cảm thấy mấy tầng phía trên ngoại trừ ngồi khá thoải mái, điều kiện lớn hơn chút thì mùi vị không khác gì tầng dưới.” 

Hoàng Thị Kỳ cắn răng, cô ta trừng mắt liếc Ngô Nghiêu: “Có phải cậu âm thầm đưa cô em nào đến ăn rồi không?” 

Ngô Nghiêu hơi chột dạ trả lời: “Sao có thể, vì hiếu kính cô mà ngày nào tôi cũng siết chặt lưng quần để sống, cô cũng không cho phép tôi đi giết người kiếm tiền. Tôi nghèo như chó, làm gì có tiền để tán gái chứ.” 

“Hừ!” Hoàng Thị Kỳ trừng mắt liếc anh ta. 

Lê Văn Vân khẽ gật đầu: “Đi thôi, chúng ta ăn ở tầng một là được!” 

Nói rồi ba người đi về phía cửa lớn. 

Ở cửa có sáu người đẹp mặc sườn xám đang đứng hai hàng, nhìn thấy ba người Lê Văn Vân đến thì họ đồng loạt cúi đầu chào: “Hoan nghênh quý khách!” 

Lê Văn Vân nghe thấy âm thanh êm tai thì cảm thấy chỉ tốn một nghìn đồng tiền đến đây nghe tiếng hoan nghênh này cũng đáng giá. 

“Chào ngài, xin hỏi ngài đi tầng mấy dùng cơm” Cùng lúc đó có một phụ nữ mặc sườn xám màu đen đung đưa cơ thể đi về phía bọn họ. 

“Làm thẻ hội viên!” Lê Văn Vân cười đáp. 

Ánh mắt người phụ nữ mặc sườn xám hơi sáng lên! 

Lê Văn Vân không chú ý đến, khi bọn họ đi làm thẻ hội viên thì ở phía sau họ, Trương Dục cũng dẫn theo vài người tiến vào nhà hàng Vinh Hoa, cậu ta nhìn thấy Lê Văn Vân thì khóe miệng lộ ra một nụ cười âm hiểm! 

Đứng cạnh cậu ta có bốn thanh niên trẻ tuổi, hai trai hai gái. 

Hai cô gái kia cũng khá xinh đẹp, nhưng lại không phải kiểu gương mặt nổi tiếng tiêu chuẩn, bọn họ khoác tay hai người con trai. 

Hai người con trai đứng ở giữa, một người trong số họ có một hình xăm lớn trên tay, người còn lại thì vẻ mặt lạnh lùng, hai tay nhét vào túi quần. 

Nhìn thấy ánh mắt Trương Dục, cậu thanh niên trên người có hình xăm kia quay sang nhìn Lê Văn Vân, ánh mắt cậu ta đang dán vào Hoàng Thị Kỳ, mặc dù chỉ là một bóng lưng, nhưng dáng vẻ của Hoàng Thị Kỳ vẫn khiến cậu ta không kìm được mà thèm thuồng. 

“Cậu biết ba người kia?” Người con trai xăm mình hỏi. 

“Anh Quân” Trương Dục bước đến mỉm cười nịnh hót cậu ta rồi nói: “Chắc chắn anh từng nghe nói về người này rồi, là cái người chín năm trước cưỡng hiếp Diệp Hinh, tên là Lê Văn Vân!” 

“Là anh ta?” Người đàn ông xăm mình cười như không cười hỏi: “Cậu có biết người con gái ở bên cạnh kia không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK