Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt anh ta cực kỳ xấu xí, sau một chốc, anh ta lại mở miệng nói: "Bây giờ anh vừa ra khỏi tù, không có việc làm nhỉ, tôi cho anh một khoản tiền, cho anh một công việc, anh cách xa cô ấy một chút, thấy thế nào?" 

"Một học sinh như anh sao? Có tiền lắm sao?" Lê Văn Vân cười nhạo hỏi. 

Trên mặt Lê Tử Du lộ ra vẻ ngạo nghễ, anh ta nói: "Tiền tiêu vặt mỗi năm của tôi đều hơn trăm vạn, là một con số mà anh có nghĩ cũng không dám nghĩ, muốn tìm một công việc cho anh, tiền lương hơn vạn, để anh còn có thể dễ dàng sống qua ngày tại Lâm Hải! Anh ra một cái giá đi!" 

Lê Văn Vân nhìn anh ta nói: "Thật ngại quá, tôi không có hứng, cha tôi là phó chủ tịch tại tập đoàn Hãn Vũ, tiền lương một năm kiếm được đến mấy trăm vạn, tôi ăn bám là đủ rồi." 

"Anh!" Lê Tử Du thấy Lê Văn Vân khó chơi, anh ta cười khẩy nói: "Con mẹ nó anh đừng có mà rượu mời không uống muốn uống rượu phạt." 

"Cho nên? Anh định làm thế nào? Dùng mắt trừng chết tôi? Hay dùng miệng phun chết tôi?" Lê Văn Vân phì cười nói: "Ai da, thật ra tôi rất phục loại người có da mặt dày như anh, rõ ràng Trần Hi đã không thích anh, thậm chí còn không muốn quan tâm anh, nếu không phải nhìn mặt anh là dòng chính nhà họ Lê, cô ấy đã sớm cho anh lăn rồi, cũng chỉ có anh mới còn mặt dày mày dạn dán đến trên mặt người ta." 

Lời này của Lê Văn Vân trực tiếp hung hăng chọc mấy dao vào người anh ta. 

Cả khuôn mặt Lê Tử Dụ ngập tràn phẫn nộ, nhưng anh ta lại không muốn phát điên ngay nơi đây, chỉ có thể nhìn chòng chọc vào Lê Văn Vân, nghiến răng nghiến lợi! 

Lê Văn Vân nhún vai, tiếp đó cởi quần áo xuống, để lộ một thân cơ bắp rắn chắc, rồi anh lại cởi quần ra, chỉ mặc một cái quần lót, nghênh ngang ngồi xuống ghế! 

"Được, được lắm!" Lê Tử Dụ cắn răng nói: "Lê Văn Vân, anh chờ đó cho tôi, tôi sẽ cho anh biết trêu chọc tôi trên đất Lâm Hải sẽ mang lại hậu quả gì!" 

Lê Văn Vân chẳng thèm quan tâm, nhún vai. 

Trong lúc nói chuyện, Trần Hi và Vương Giai Kỳ đã cầm bút vẽ bước vào, nhìn thấy Lê Văn Vân ngồi ở bên kia, gương mặt Trần Hi lập tức đỏ lên! 

Vương Giai Kỳ thì lại chậc lưỡi tấm tắc: "Vóc người này đúng là không tệ nha." 

Lê Văn Vân: "..." 

 

Trần Hi đỏ mặt đi tới bên cạnh Lê Văn Vân nói: "Anh ngồi xuống trước đi, tôi sẽ giúp anh sắp tư thế!" 

Sau đó cô ấy bắt đầu giảng cho Lê Văn Vân nên bày tư thế như thế nào. 

Lê Văn Vân có thể cảm giác được tiếng hô hấp của cô ấy đã nặng nề hơn trước rất nhiều, thậm chí còn có thể nghe được tiếng trái tim đang cấp tốc đập mạnh của cô ấy. 

"Rốt cuộc vẫn là một cô bé." Lê Văn Vân thầm thở dài nói: "Nếu như là Hoa Hồng Đỏ, có lẽ đã trực tiếp đẩy mình ngã nhào." 

Nghĩ đến dáng người xinh đẹp của Hoa Hồng Đỏ kia, Lê Văn Vân không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng. 

"Hì hì!" 

Cách đó không xa, có vẻ Vương Giai Kỳ đã thấy rõ màn này, cười ra tiếng! 

Sau khi sắp tư thế xong, Trần Hi đỏ mặt lui ra, khi ngồi vào trước bàn vẽ rồi, cô ấy mới thở ra một hơi thật dài, kế đó nói: "Cứ giữ vững tư thế này đừng lộn xộn nhé, chúng tôi bắt đầu vẽ đây!" 

Trong khi Lê Văn Vân đang làm người mẫu khỏa thân cho Trần Hi, tại tổng bộ ngân hàng Tân Hải thành phố Lâm Hải, Số Hai đứng tại cửa ra vào nhấc kính râm lên, sau đó bước vào cửa ngân hàng Tân Hải. 

"Chào ngài, xin hỏi tôi có thể giúp gì cho ngài?" Trong đại sảnh ngân hàng, một người lập tức đứng lên hỏi. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK