Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Trạch đưa tay lấy tẩu thuốc chỉ về phía sau nói: "Xếp hàng." 

Sau đó ông ta nói với những người khác ở trong phòng: "Các anh em không cần sốt ruột, hôm nay mỗi người đều có phần, tôi đầu tiên, tôi tuổi cao sẽ xong rất nhanh!" 

Những người phía sau nhìn thấy dáng người hoàn mỹ của Đặng Hân Hân, trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ hưng phấn. 

Thậm chí có người còn sờ cả dây thắt lưng của bản thân. 

Vưu Tường hơi nhíu mày, tựa như bởi vì Lý Trạch là người thứ nhất nên không thoải mái, anh ta lạnh lùng nhìn Đặng Hân Hân nói: "Đặng Hân Hân, tôi cho có cơ hội cuối cùng, cô có nói hay không!" 

Đặng Hân Hân nghe thấy bọn họ nói chuyện, nước mắt cũng chảy xuống, nhưng cô vẫn nghiến răng nói: "Vưu Tường, Diệp Mộng thật sự nhìn lầm anh, tên khốn nạn nhà anh, tôi tình nguyện chết cũng không nói một chữ cho anh!" 

"Bắt cô ta lại!" Vưu Tường quát một tiếng. 

Trong thời gian ngắn, trên mặt vài người lộ ra vẻ dâm dê, nghĩ lúc bắt cũng có thể sờ soạng chút. 

"Rầm!" 

Đúng lúc này, đột nhiên cửa phòng bị đẩy ra, đồng thời giọng nói tức giận của Hoàng Lượng vang lên: "Tôi thật muốn nhìn xem hôm nay ai dám đụng đến người của ngân hàng Tân Hải tôi!" 

Tất cả mọi người đều nhìn về phía cửa. 

Ở cửa, Diệp Kỳ đưa hai người Lê Văn Vân và Hoàng Lượng đi vào trong phòng, khi nhìn thấy Hoàng Lượng, sắc mặt Vưu Tường chợt biến đổi! 

Anh ta nhìn về phía Diệp Kỳ, Diệp Kỳ xua tay nói: "Không liên quan đến tôi, tôi cũng không biết tại sao chủ tịch Hoàng lại tìm được đến đây." 

"Ai nha, hóa ra là Hoàng Lượng chủ tịch Hoàng." Vưu Tường cười nói. 

"Chúng ta gặp ở tòa án đi." Hoàng Lượng thản nhiên nói. 

"Ngài nói gì vậy." Vưu Tường lên tiếng: "Nhà chúng tôi đã ngừng hợp tác với các người rồi, tôi mời Đặng Hân Hân đến quán bar chơi một chút cũng không trái pháp luật." 

"Đúng vậy!" Người bên cạnh đều là người của Vưu Tường, nên đều nói hùa 

theo. 

Đúng rồi, bọn họ đều không còn hợp tác với ngân hàng Tân Hải, phía sau còn có Hồng Nguyệt chống lưng, anh ta cảm thấy không có gì phải sợ, nhưng mặt mũi của Hoàng Lượng vẫn phải cho! 

"Hân Hân, nếu chủ tịch của các cô đã đến, vậy hôm nay chúng ta không thể chơi đùa được rồi, cô đi với ông ấy đi." Vưu Tường nhún vai. 

Trong lúc nói chuyện, Lê Văn Vân đi về phía Đặng Hân Hân, Vưu Tường nhìn 

thấy anh thì vươn tay ngăn cản đường đi của Lê Văn Vân nói: "Anh là chó ở đâu đến, anh có tư cách vào phòng này?" 

"Anh là chó ở đâu đến, anh có tư cách vào phòng này?" Vưu Tường vươn tay ngăn Lê Văn Vân lại! 

Lê Văn Vân lạnh lùng nhìn anh ta, sau đó vòng qua Vưu Tường đến trước mặt Đặng Hân Hân, duỗi tay ra sờ đầu cô rồi cười nói: "Thật xin lỗi, anh đến chậm rồi!" 

"Oa!" 

Khoảnh khắc Đặng Hân Hân nhìn thấy Lê Văn Vân, dây thần kinh căng chặt kia giống như hoàn toàn bị đứt, cô nhào vào trong ngực Lê Văn Vân, gào khóc nói: "Bọn họ... bọn họ muốn cưỡng hiếp em..." 

Vẻ mặt Vưu Tường hơi thay đổi, anh ta nhíu mày nói: "Đặng Hân Hân, cô đừng ăn nói lung tung, chúng tôi chỉ muốn gọi cô đến uống rượu thôi, mà cô cũng tự đến đây chứ. Nói cứ như chúng tôi làm chuyện có lỗi với cô vậy." 

"Nhà họ Vưu dạy được một đứa con rất tốt!" Hoàng Lượng ngẩng đầu nhìn Vưu Tường nói: "Vưu Tường, ngày mai gặp lại các cậu trên trang đầu đi!" 

Vẻ mặt Vưu Tường bỗng biến đổi. 

Anh ta cũng không nghĩ đến mọi chuyện sẽ biến thành như thế này. 

Thực tế, ngay từ đầu anh ta ra tay với Đặng Hân Hân cũng không nghĩ đến Hoàng Lượng sẽ tự mình đến ra mặt thay Đặng Hân Hân, Đặng Hân Hân ở ngân hàng Tân Hải cũng không phải nhân viên quan trọng gì! 

Vốn anh ta tưởng dù có chuyện gì thì mọi người sẽ lén thương lượng, sau đó nhiều nhất chỉ là nói chuyện bồi thường ít tiền thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK