Mục lục
Truyện Chiến Lang Ở Rể - Lê Văn Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Địa phương như thế này không nên tồn tại.” Phạm Nhược Tuyết không thích loại môi trường này cho lắm. Cô cảm thấy dưới hoàn cảnh của xã hội hiện đại, một nơi như vậy không nên tồn tại nữa mới đúng! 

Lê Văn Vân cười nói: "Nơi này là thiên đường cho những người đến từ thế giới ngầm. Nếu nơi này không tồn tại, em đã bao giờ nghĩ đến việc đưa nhiều người của thế giới ngầm đến thành phố nơi chúng ta sống chưa, vả lại hầu hết những người này đều là kẻ ác phạm tội, sẽ gây ra hậu quả gì, Người Gác Đêm có nhìn thấy không?" 

Phạm Nhược Tuyết sững sờ một lúc, sau đó thở dài thườn thượt. 

“Nơi chúng ta tới có vẻ là khu Đông!” Đúng lúc này, Trương Văn Hà cau mày nói. 

Chiếc xe tải đang chạy trong thành phố, thỉnh thoảng có người chú ý đến bên này. Khi nhìn thấy đám người Lê Văn Vân đang ngồi trong xe, khóe miệng họ đều hiện lên một tia khinh thường. 

Chiếc xe chạy qua thành phố và đi về phía rìa. Hầu hết những người sống ở rìa thành phố đều ở tầng lớp dưới cùng của khu Tội Ác. Tất nhiên, bọn họ cũng sẽ không phải lo lắng lắm về nhà cửa, chỉ là những nơi có thể sinh sống không tốt mà thôi. 

Cuối cùng chiếc xe tải cũng dừng lại trước một tòa nhà nhỏ. Lê Văn Vân ở trên liếc mắt nhìn thoáng qua, tòa nhà nhỏ này có hai tầng, nhưng không được trang hoàng gì nhiều. 

Xung quanh cũng có một số người, thậm chí không ít, mật độ dân cư cũng khá dày đặc. Tuy nhiên biểu cảm của bọn họ khi nhìn thấy Lê Văn Vân lại không mấy thân thiện và có chút kỳ quái! 

Khi ánh mắt của bọn họ rơi vào trên người Phạm Nhược Tuyết, ai đó thậm chí còn huýt sáo! 

"Yo, ông Lại, lại là mẹ con bé sinh lòng tốt bụng đón một số người mới đến đây nữa à!" 

"Chậc chậc chậc, lần này có phải nhìn thấy có cô gái xinh đẹp nên muốn mang về làm vợ bé cho mình không?" 

Xung quanh vang lên một số lời trêu chọc. 

“Cút cút cút!” Người đàn ông trung niên nhảy xuống mắng, vẻ mặt không kiên nhẫn: “Không thấy những người tôi mang về đều có đạo sao? Bọn họ đều rất là lợi hại, tất cả đều là cao thủ đỉnh cấp. Ông đây còn chờ dựa vào bọn họ mà trở mình này, các người thì biết cái gì!" 

Giọng ông ta trầm xuống, chung quanh lại là một tràng cười vang lên. 

"Bọn họ là đỉnh cấp mà lại đi ngồi xe chở rau của ông á!". 

"Hiện tại trong nhà ông lại có thêm mấy miệng ăn nữa, đến lúc đó tiền chở rau trong tháng này của ông cũng chả đủ nộp phí bảo kê đầu nha." 

“Xuống xe đi, đừng để ý tới những người này, đi vào nhà với tôi!” Lúc này, người phụ nữ trung niên ôm theo đứa bé nhảy xuống từ trên xe, nhanh chóng nói. 

Đám người Lê Văn Vân gật đầu, cũng nhảy xuống từ trên xe. Phạm Nhược Tuyết cau mày nói: "Bọn họ... hình như chỉ nhìn thoáng qua chúng ta là có thể nhận ra chúng ta là người mới?" 

Lê Văn Vân gật đầu nói: "Ừ, có lẽ là cách ăn mặc. Đồ chúng ta mặc đều là quần áo mang nhãn hiệu bên ngoài. Em xem cháu trai Lý Thu này, trên người có logo của Nike, hơn nữa quần áo lại sạch sẽ như vậy, chỉ có những người vừa đến đây mới mặc quần áo như vậy thôi, thế nên rất dễ bị nhận ra." 

Thế này Phạm Nhược Tuyết mới gật đầu! 

Mấy người cũng không nói thêm gì, đi theo phía sau người phụ nữ trung niên vào trong nhà. 

Ngôi nhà có thể được coi là rộng rãi, nhưng không có vật dụng gia đình gì tốt cả, toàn là ghế đầu và ghế bằng gỗ, có hơi lộn xộn! Ở phía sau, còn có một sân nhỏ. 

Tuy rằng hơi giống một ngôi nhà thô, trang trí không nhiều, nhưng nếu một ngôi nhà như vậy đặt ở những nơi như Yến Kinh hay Lâm Hải, giá cả sẽ không rẻ! 

“Các cô cậu cứ ngồi tự nhiên đi, giữa trưa chúng ta sẽ ăn ở bên này. Tôi đi nấu cơm cho các cô cậu!” Người phụ nữ trung niên lộ ra biểu cảm giản dị trên mặt, nói. 

Lê Văn Vân gật đầu. 

Người phụ nữ trung niên chạy vào phòng bếp, cũng không bảo cô bé bẩn bụi trong lòng mình đi rửa sạch, tựa như bọn họ đã quen với bộ dạng bẩn thỉu như thế rồi. 

Cô bé cũng không sợ người lạ. Bé ngồi xổm trước mặt đám người Lê Văn Vân, chớp mắt với đám Lê Văn Vân, sau đó cô bé nhảy đến trước mặt Phạm Nhược Tuyết và tò mò hỏi: "Chị gái xinh đẹp, các chị có thật là người đến từ bên ngoài không? Em nghe bố mẹ em nói ở bên ngoài rất là hòa bình, đánh người đều là phạm pháp, đều sẽ bị bắt. Còn có trường học nữa, mấy bạn nhỏ như bọn em đều có thể đi học trong đó!".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK